Editor: Linh Đang 
Diệp Kiều Lục vỗ vỗ làn váy, vụng trộm liếc mắt về phía Trâu Tượng. 
Cậu cũng đang nhìn bên này. 
Cô kề tai Diệp Kính, nói nhỏ, "Người nam sinh kia cứ nhìn mình." 
Diệp Kính liếc mắt qua. 
Trong ánh đèn mờ tối, một nam một nữ kia mang vẻ mặt mơ hồ, Trâu Tượng có một cảm giác, trong ánh mắt đạm mạc của Diệp Kính có cảnh cáo. 
Trâu Tượng xoay người, bung ô, đi ra khỏi tòa nhà dạy học. 
Diệp Kiều Lục nhìn qua bóng dáng Trâu Tượng, lại nhìn ra phía bên ngoài, "Lúc nào thì cơn mưa này mới có thể ngớt đây?" 
"Chờ một chút." Diệp Kính hỏi: "Muốn ăn cái gì?" 
"Đều được." Nhắc tới ăn, cô không nhịn được tươi cười, "Giữa trưa mình chọn, buổi tối cậu chọn là được." 
"Mỳ thịt bò kho tàu của bác Khang." 
"..." 
"Giữa trưa cậu ăn nhiều lắm, chi phí vượt quá cuộc sống của mình." Đây coi như là lời giải thích hiếm thấy của cậu.dienndannleequyydonn 
"..." 
Hai người đi, tới cửa hàng mỳ thịt bò của bác Khang. 
Hai mươi tư tệ một bát mỳ, Diệp Kiều Lục tin tưởng... Thật sự phí sinh hoạt của Diệp Kính cao hơn cô rất nhiều. Cô ăn ở nhà ăn, đều mất ba tệ. 
Sau khi ngồi xuống, cô không nhịn được, "Vì sao cậu không hỏi mình thi như thế nào?" Bình thường người ta gặp nhau, đều phải hỏi han khách sáo vài lời. Ai biết cả đoạn đường này, cậu im lặng không lên tiếng, cũng không đề cập tới việc này. 
"Có cái gì hay mà hỏi." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuoc-luc/3125020/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.