Editor: Linh Đang
Diệp Kiều Lục nghẹn một hơi, liền lùi đầu núp vào trong chăn.
Lạnh đến lưng lạnh cả người, cô muốn buông tha thể nghiệm ổ chăn của mẹ trong truyền thuyết.
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu, chăn bông trên đầu cô đã bị xốc lên.
Mặt của Diệp Kính ở phía trên cô, "Cậu đang luyện tập hô hấp thiếu oxi?"
Lúc này Diệp Kiều Lục, cuộn mình thành một quả bóng. Qua đôi mắt to tròn của cô Diệp Kính thấy được bóng dáng của chính mình.
"Mình lạnh." Cô nhanh chóng bò dậy từ trên giường, tìm áo bông nhỏ của mình. Cô kéo quần áo qua, vội vàng mặc vào. Nhưng mà giá lạnh thấm vào lòng, phía sau lưng vẫn lạnh lẽo. Cô sờ sờ chăn mỏng, "Chăn này thật lạnh."
"Sang chỗ mẹ tôi ngủ, chăn của bà ấm hơn." Cậu không thích đắp chăn bông dày, cảm thấy trọng lượng của chăn bông đè lên không thoải mái. Hơn nữa, cậu sợ nóng không sợ lạnh.
Con mắt của Diệp Kiều Lục trừng đến mức to, "Chỗ này không phải ổ chăn của dì Thi." D@ Đ#L$Q%Đ
"Ừ." Diệp Kính nói, "Tôi không thích người khác ngủ ở giường của tôi, xuống dưới."
Cô nở nụ cười, bật xuống giường, "Mình đi ngủ ở chăn ấm áp." Vốn dĩ cô cũng không thích ngủ ở giường của cậu.
Diệp Kính không lên tiếng, xoay người rút vỏ gối, khăn trải giường mà cô vừa động đến ra.
Diệp Kiều Lục nhìn cậu ôm vỏ gối, khăn trải giường vào phòng vệ sinh.
Phòng vệ sinh có một bồn tắm lớn bằng gỗ, cậu ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuoc-luc/3124999/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.