Chương trước
Chương sau
Giới giải trí lớn như vậy, tai tiếng của Vu Phong tính ra cũng không là gì, nhưng vào giờ nghỉ nhìn đứa bé to xác non nớt kia cùng Cố Tô An thảo luận kịch tình, hai người ngồi chung vừa nói vừa cười, Diệp Thời Tầm cuối cùng đã hiểu.
Kiếp trước đầu tư bộ phim này chính là Tô Vận, thân là người đầu tư nàng khẳng định cũng sẽ giống như mình tới "xem cuộc vui". Thấy tình nhân nhỏ của mình ở ngay trước mặt mình cùng tiểu thịt tươi câu kết làm bậy, Diệp Thời Tầm có chút bực bội khó chịu ủy khuất, Tô Vận khẳng định cũng sẽ không dễ chịu đi đâu.
Diệp Thời Tầm biết Tô Vận đã từng yêu Cố Tô An, tuy rằng yêu có chút yandere, nhưng thật sự có yêu. Cơn ghen của Tô Vận cũng không phải thứ người bình thường có thể chịu đựng nổi.
Diệp Thời Tầm cười một tiếng, không ngờ trong lúc nàng thay đổi vận mệnh cho Cố Tô An, cũng đồng thời sửa lại không ít tương lai của những người khác.
Buổi quay sáng cuối cùng kết thúc, Sở Tích quay đầu liếc thấy Diệp Thời Tầm đang cười tươi rói, theo bản năng run run: Người này có tật xấu sao. Vừa rồi muốn sống muốn chết, hiện tại ngồi ở kia cười ngây ngô.
Nếu đột nhiên phát hiện bản thân thật vĩ đại, có thể thay đổi vận mệnh người khác, cứu người khác trong lúc sinh tử, dĩ nhiên phải cười một cái.
Đơn giản thu thập đồ đạc một chút, Sở Tích chiêu hô mọi người đi khách sạn ăn cơm. Hơn nữa tuyên bố bên đầu tư mời khách, Diệp Thời Tầm nghe cũng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Được, ta mời khách, mọi người mở rộng bụng mà ăn."
Diệp Thời Tầm nhìn về phía Cố Tô An, đáy mắt ý cười sâu hơn. Song nàng sợ người ngoài nhận ra được gì, hoặc là hiểu lầm gì, vì vậy đi tới bên cạnh Chu Thi Hàm: "Đi thôi, ta mời khách."
"Lời này mọi người đều nghe được đó, lát nữa chúng ta ăn nhiều cũng đừng tiếc." Chu Thi Hàm phất tay một cái đi gọi Sở Tích, Sở Tích rời khỏi trường quay liền trở lại bình thường hơn rất nhiều, ít nhất sẽ biết ngụy trang tâm tình, mặc dù có chút không thích Diệp Thời Tầm, nhưng vẫn cùng Diệp Thời Tầm Chu Thi Hàm sóng vai đi.
Phụ cận đây có không ít nhà hàng, nhưng sau lưng phần lớn nhà hàng trong đó đều cùng một chủ nhân. Diệp Thời Tầm có chút khó xử nhíu mày một cái, bên cạnh Chu Thi Hàm lấy tay đâm đâm eo nàng: "Làm sao? Chúng ta còn chưa ăn ngươi liền bắt đầu đau lòng?"
Diệp Thời Tầm cười có chút giả, bất quá ngụy trang tốt cũng không đến nỗi bị người phát hiện. Thậm chí ở trong mắt người khác, nàng cười còn có chút vô tội.
"Tiếc cái gì, ta chính là một Phó tổng a. Hôm nay mời các ngươi coi như phí công tác, mọi người thống thống kɧօáϊ kɧօáϊ ăn, ngàn vạn lần chớ khách khí." Diệp Thời Tầm nói một phen, dẫn đến mọi người cười ầm lên.
Vu Phong tiến tới bên cạnh Cố Tô An, cười ha hả nói: "Ta vẫn cho rằng lão tổng đều là mấy lão đại thúc đầu hói cứng ngắc, không ngờ Diệp tổng dí dỏm hài hước, còn... còn xinh đẹp như vậy."
Nghe vậy sắc mặt Cố Tô An thoáng qua âm trầm, Cố Tô An thay nụ cười mặt nạ: "Đúng vậy. Diệp tổng rất ưu tú." Nhất là chọc hoa đào!
Đến nhà hàng tốt nhất nơi này, sắc mặt Diệp Thời Tầm liền lúc tốt lúc xấu. Không vì gì khác, chỉ bởi vì nơi này là sản nghiệp của Tô Vận.
Diệp Thời Tầm nghĩ, một ngày nào đó sẽ giống như kiếp trước, tất cả nhà hàng nơi này đều họ Diệp. Bất quá núi dựa sau lưng Tô Vận lại hiện lên trong đầu Diệp Thời Tầm, Diệp Thời Tầm sắc mặt trắng bệch nghĩ: Kiếp này liệu có vẫn như cũ không chống nổi nàng hay không?
Thời điểm Diệp Thời Tầm trọng sinh xong liền muốn giết Tô Vận, báo thù cho mình kiếp trước. Nhưng tỉnh táo lại, kiếp này chưa từng đụng mặt Tô Vận nhiều, nàng không tìm được lý do trả thù Tô Vận. Thời gian lâu dài, Diệp Thời Tầm cũng không suy nghĩ báo thù nữa, nàng chỉ muốn để cho bản thân cường đại lên, cường đại đến mức có thể bảo vệ Cố Tô An cả đời vôs lo.
Ánh mắt quét hướng Cố Tô An, thấy sắc mặt nàng không được tốt, Diệp Thời Tầm tức thì khẩn trương lên.
Thật muốn xông qua hỏi nàng xem rốt cuộc làm sao vậy, nhưng thời gian trường hợp không đúng, Diệp Thời Tầm chỉ có thể vừa ứng phó người khác, vừa chú ý Cố Tô An.
Buổi chiều chỉ còn lại hai vai nữ chính cùng nữ thứ, những người khác đều gọi rượu mở bụng uống. Còn có một ít người uống nhiều, bị trợ lý cau mày trước thời hạn kéo đi. Vì vậy bữa cơm này có người ăn tận hứng, có người ăn không vui. Diệp Thời Tầm chính là vị không vui nhất, bởi vì Vu Phong luôn luôn ngồi bên cạnh Cố Tô An, còn thi thoảng gắp thức ăn cho Cố Tô An. Diệp Thời Tầm suýt nữa bẻ gãy đũa trong tay: Tức phụ ta cần ngươi gắp thức ăn sao? Chả trách kiếp trước Tô Vận trắng trợn xử ngươi như vậy, đổi thành ta, ta cũng muốn quẩy chết ngươi!
Vu Phong lúc này đã uống nhiều, cơ hồ so với ngày thường như hai người khác. Hắn lảo đảo lắc lư cầm rượu lên kính Cố Tô An, Cố Tô An ngay cả mùi rượu đều ghét chớ nói chi là uống, vì vậy nàng từ chối. Vu Phong đột nhiên nghiêm mặt, nghiêm túc nói: "Không uống không nể mặt a! Liền một ngụm, tới nào!"
Cố Tô An: "Ta thật không biết uống rượu, ngươi..." Lời còn chưa dứt, đã bị cưỡng ép đổ xuống một hớp rượu.
Diệp Thời Tầm giống như lò xo nhảy bắn lên, chạy đến bên cạnh Cố Tô An. Nàng hung tợn dùng ánh mắt khoét Vu Phong một cái: Vu Phong, ta cũng muốn giết chết ngươi!
"Khụ khụ, ta... Khụ khụ... Xin lỗi." Cố Tô An lập tức đứng dậy, vừa ho khan vừa nói: "Ta đi phòng vệ sinh một chuyến, xin lỗi... Khụ khụ..."
-------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu kịch tràng:
Cố Tô An: Ta bị người bắt uống rượu, ta ủy khuất...
Diệp Thời Tầm: Đáng đời, ai bảo ngươi mắt đi mày lại với hắn ?
Cố Tô An:... Càng ủy khuất! ! !
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.