Diệp tổng muốn ăn cái gì? Ngươi!
Cố Tô An ngẩn người, nhìn thấy Diệp Thời Tầm đột nhiên đỏ lỗ tai, nụ cười trên mặt càng đậm hơn: "Diệp tổng vừa rồi nói muốn ăn cái gì?"
"A! Ta... Ta nói là ngươi quyết định là được." Diệp Thời Tầm lần nữa nghiêng đầu đi, nàng chỉ cảm thấy tất cả lúng túng trong hơn hai mươi năm qua đều đưa cho Cố Tô An rồi.
Mà Cố Tô An lại mặc kệ Diệp Thời Tầm đang mất tự nhiên, ngược lại cùng Diệp Thời Tầm kéo khoảng cách càng gần.
"Có thể a. Chờ ngươi suy nghĩ minh bạch, lúc nào muốn ăn, lúc đó tới tìm ta."
"A, ta..." Diệp Thời Tầm càng đỏ mặt hơn, thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào, cái này thật quá mất mặt.
Diệp Thời Tầm còn đang xấu hổ, Cố Tô An đột nhiên gỡ xuống khẩu trang, hôn lướt lên môi Diệp Thời Tầm.
Diệp Thời Tầm đột nhiên bối rối, ngược lại không phải bị người trộm hôn mà hốt hoảng, mà là sợ hãi không biết phụ cận có cẩu tử nào chụp được cảnh này không.
Chờ Diệp Thời Tầm xác định không có cẩu tử, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ nhìn Cố Tô An: "Nhanh đi thôi."
"Tuân mệnh! Thân ái Diệp tổng, nhanh đi thôi." Cố Tô An tâm tình rất tốt, hết thảy vui sướng đều hiện lên mặt, thậm chí còn lây nhiễm cho Diệp tổng vẫn còn đang xấu hổ.
Cố Tô An khoác cánh tay Diệp Thời Tầm, từ từ đeo khẩu trang lại. Thuận tiện còn từ trong túi xách lấy ra một khẩu trang đưa cho Diệp Thời Tầm: "Mang theo đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khung-dong-nu-trong-sinh-be-cong-anh-hau/1118749/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.