Chiếc taxi lạng lách tầm hơn mười phút rồi rẽ vào một con đường nhỏ. Nơi này hai bên đầy những căn nhà lụp xụp, đường đất đầy những ổ voi, ổ gà. Tài xế cho xe chạy trên con đường, vừa chạy vừa bóp còi inh ỏi, miệng nói nhanh: “Tôi sẽ rẽ một lần nữa, đến lúc đó anh và cô bé đó cần xuống xe, đi theo hướng Đông 500m sẽ đến bãi rác. Anh phải leo qua tường rào, cái này chắc anh làm được.”
Phan Bá gật đầu nói: “Được, tôi đã sẵn sàng.”
Trên con đường nhỏ, tiếng la, tiếng mắng chửi inh ỏi, người đi đường đa số chạy xe đạp và đi bộ ai nấy sợ hãi vọt vào trong lề đường để tránh né chiếc taxi. Đằng sau, hai chiếc ô tô đen và ba chiếc mô tô hai thì gầm rú, chạy như bay phía sau.
Phan Bá thấy chiếc Taxi chạy một đoạn thì lộ ra con đường cụt thì trong lòng hoảng sợ la lên: “Sao lại là đường cụt?”
Tài xế cười cười nói: “Yên tâm, có đường” hắn một tay lái xe, một tay ngắt một xấp tiền để trên tay, ước lượng khoảng hơn năm triệu một chút “Nhiêu đây chắc đủ bồi thường.”
Bức tường trước mặt càng ngày càng phóng đại trong mắt Phan Bá, tưởng chừng chiếc xe sắp đụng vào tường thì tài xế trẻ lập tức bẻ vô lăng, kéo thắng tay. Chiếc xe đang trên đà chạy nhanh lập tức quặt ngang 90 độ, bánh sau lết trên mặt đường. Cả chiếc xe lao vào một căn nhà dựng tạm bằng lều bạt và những tấm tôn mỏng.
Những tiếng “ầm… ầm…” vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khung-bo-cong-ty-tu-nhan/2813057/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.