Phan Bá ra hiệu mọi người yên tâm, bởi vì những người ngồi đây đều toàn là kẻ đã vào sinh ra tử, tính cảnh giác cực kỳ cao. Họ có thể chỉ vì gió thổi cỏ lay mà ra tay ngay diệt trừ hậu họa.
Phan Bá ra mở cửa thì thấy một thiếu nữ tầm 17 - 18 tuổi, mặc một bộ quân phục rằn ri, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, nhưng nét mặt cực kỳ cao ngạo. Cô ta đi một mình, không thấy bất kỳ một phương tiện giao thông nào cô ta dùng để di chuyển ở gần.
“Cô là ai?” Phan Bá cảm nhận có sự không thoải mái khi nhìn thẳng vào cô gái này, hắn hỏi một cách cảnh giác.
“Chào anh, tôi là Võ Kim Hương, là một quân nhân, tôi muốn gặp anh và những người trong đó.”
Lại thêm một kẻ kỳ lạ đến nhà, Phan Bá dự định không cho vào nhưng nghe Kim Hương cao ngạo nói tiếp: “Toàn bộ căn nhà đã bị bao vây, có tất cả 12 tay bắn tỉa, mỗi người các anh được sự chiếu cố của 4 tay bắn tỉa, thêm một đại đội được trang bị súng trường đã phong tỏa nơi này, ngoài ra vị trí nơi này đã được hai khẩu pháo tự hành 155mm hướng về. Tôi đề nghị anh hợp tác. Anh Phan Bá, em Phan Nguyệt Linh, cùng Hoàng Văn Cẩn và Phan Tú Hoa nếu các người tự tin với năng lực của mình có thể thử sức. Tôi lấy tính mạng của mình ra cược chỉ cần từ chối, cả bốn người trong mười giây sẽ chỉ còn cái xác.”
Lời nói của Võ Kim Hương bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khung-bo-cong-ty-tu-nhan/2813021/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.