Dịch giả: Accel
"Xem ra ông ta có một lực lượng thần bí không muốn người khác biết". Doãn Khoáng sờ lên cằm nói.
Lê Sương Mộc cùng Bạch Lục đều không tự chủ được gật đầu.
Lê Sương Mộc nói: "Có lẽ, sau khi giải quyết xong Vương Ninh, chúng ta sẽ tìm ông bác da đen nói chuyện một chút. Nói không chừng có thể tìm được manh mối gì đó".
Ngụy Minh vuốt vuốt con mắt nhức mỏi: "Đây là chuyện của sau này. Mấy anh trai à, ta mệt lắm rồi, về thôi, rạng sáng rồi đó".
Lê Sương Mộc cũng nói: "Ừm. Hôm nay về lấy lại tinh thần, sáng sớm ngày mai đi đối phó Vương Ninh. Tên này một ngày chưa chết, chúng ta sẽ sống không an ổn".
"Oáp". Bạch Lục ngáp một cái thật to, nói: "Con mẹ hắn! Các cậu nói, tên Vương Ninh này có thể bị Tử Thần thiết kế chết rồi hay không? Như vậy không cần chúng ta động thủ nữa. Nếu ta có năng lực của Tử Thần thì tốt biết bao, chậc! Haiz, muốn ngủ một giấc thật say quá".
Ngụy Minh nói: "Chỉ sợ ngươi hai mắt nhắm lại rồi không mở ra nữa a".
"Ngươi mỏ quạ đen".
Bạch Lục thấy Doãn Khoáng cúi đầu trầm tư liền hỏi: "Tiểu Doãn Tử, có phải lại nghĩ ra được điểm gì quan trọng hay không?".
"Hả". Dòng suy nghĩ bị cắt ngang, đặc biệt là cái kiểu xưng hô là lạ kia, làm cho Doãn Khoáng chỉ biết câm nín.
"Cũng không có gì... Chúng ta về ngủ thôi".
"Đúng đúng. Có chuyện gì ngày mai rồi hãy nói, ngày mai rồi hãy nói". Ngụy Minh khuôn mặt phờ phạc, mí mắt sập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khung-bo-cao-hieu/775645/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.