Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Vương Ninh trợn tròn mắt.
– Người chết?
Doãn Khoáng giải thích:
– Ngu thế! Đương nhiên là giả bộ làm người chết rồi.
– Ồ, làm tôi sợ hết hồn! Tôi đâu có muốn chết. – Vương Ninh nói:
– Giả chết sao? Cái ý này không tệ… Nhưng mà, nếu zombie du đãng đi tới chỗ này thì phải làm sao? Tôi không muốn biến giả thành thật đâu.
Doãn Khoáng nói:
– Chắc là… không thể nào đâu. Hơn nữa, tôi cảm thấy nếu như kẻ địch của chúng ta chỉ là zombie thì Hiệu Trưởng chẳng cần phải thiết trí một “nhiệm vụ ẩn tàng” như vậy. Số lượng zombie thưa thớt căn bản không tạo thành nguy hiểm gì với chúng ta cả. Còn nếu là một nhóm zombie lớn thì Mary đã sớm bị chúng nuốt gọn, làm gì đến lượt chúng ta cứu vớt.
Lê Sương Mộc nghiêm túc nói:
– Chắc vậy! Chúng ta có thể giải thích là kẻ địch chúng ta sắp đối đầu nằm trong khả năng của chúng ta, không cần thiết phải cho zombie tới để tăng thêm độ khó. Mọi người có phát hiện ra chưa? Kể từ lúc chúng ta gặp người mù Mike, nơi này đặc biệt an tĩnh, không hề có một con zombie nào. Phải biết một điều là cái thành phố Raccoon này đã trở thành thế giới zombie, làm sao có thể không có một con nào như thế? Giải thích duy nhất là…
Không thể không nói, khả năng phân tích tình hình chung của Lê Sương Mộc vô cùng mạnh.
– Do Hiệu Trưởng sắp đặt! – Doãn Khoáng nói:
– Vậy thì, nếu kẻ địch của chúng ta không phải zombie thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khung-bo-cao-hieu/775586/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.