Chu Trần thị vừa nghe thấy thế thì vui vẻ, lão phu nhân thật sự muốn chuyển đi? 
Nhưng Chu lão đại ca thực sự hiếu thuận nghe xong cũng là sửng sốt, vội vàng kiểm điểm bản thân nói : "Nương, sao đột nhiên lại muốn chuyển đi? Có phải nương nghe người nào nói gì hay không? Nương cứ nói là ai nói bậy nói bạ, con tính sổ ngay!" 
nói xong tức giận trừng mắt nhìn hai đứa con trai và cô con gái bên cạnh. 
Hai đứa con trai của ông là Chu Kiến Quốc và Chu Kiến Vĩ, còn có con gái là Chu Tuyết Lê, trên thực tế trước Chu Kiến Quốc còn có một đứa con trai, nhưng không nuôi được. 
"Cha, chúng con không có nói gì cả." Hai vợ chồng Chu Kiến Quốc và Tôn Hiểu Tuệ lập tức nói. 
"Có phải do em với Chu Tuyết Lê nói lời gì khó nghe bị bà nội nghe được hay không!" Chu Kiến Vĩ đầu tiên chất vấn nàng dâu nhà mình. 
Vương Phương cảm thấy mình sắp bị chết oan: "Em đâu có, anh đừng đổ oan cho em!" 
Trước kia đúng là nàng tuy thường thì thầm nói với em chồng là Chu Tuyết Lê là bà nội bất công với ông sáu là Chu Tùng Bách, nhưng thời gian gần đây thật sự không có! 
"Vậy là mày nói rồu!" Chu Kiến Vĩ trừng mắt nhìn Chu Tuyết Lê. 
Chu Tuyết Lê cười lạnh: "Chu Kiến Vĩ, anh đừng gặp ai cũng cắn bậy, tôi nói bà nội cái gì, chẳng qua bà nội người ta chê nhà mình ăn đồ ăn như cho heo ăn nên không muốn ở chung với nhà mình thôi chứ gì!” 
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Chu Trần thị liền sa sầm xuống. 
Bà cũng biết thời gian gần đây thức ăn nhà mình không được tốt lắm, nhưng trong nhà đều ăn như vậy cũng không phải ai ăn uống ngon lành gì, đây chẳng khác gì là nói bà cố tình đem mẹ chồng ép đi không cho ở chung, trong thôn này? 
"Mày khem khép cái mồm lại đi nhưng!" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khue-tu-co-dai-o-nam-70/1631659/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.