Editor: Yuu“Em không đi.”
Tô Diệu Ngôn siết chặt dây an toàn, thái độ kiên quyết.
Phó Doanh Xuyên không hỏi cô tại sao, hoặc cho rằng cô chưa chuẩn bị tốt nên không tránh khỏi lo lắng, v.v.
Anh chỉ kiên quyết đáp lại bằng hai chữ: “Không được.”
“Tại sao?” Cô hét lên: “Anh đột kích như vậy cũng quá đột ngột rồi đó! Làm sao anh có thể quyết định mọi chuyện mà không màng tới đối phương có tình nguyện làm như vậy không chứ? Em không muốn, anh không thể ép buộc em được.”
Phó Doanh Xuyên thờ ơ liếc nhìn cô, mặc dù chỉ là một cái liếc mắt, nhưng cô có thể đọc ra rõ ràng: Anh tình nguyện yêu ngầm sao? Không phải em cũng ép buộc anh sao? Không phải anh cũng đáp ứng rồi sao?
Lên án liên hoàn.
“Nhưng…”
Tô Diệu Ngôn gục đầu xuống, lòng bàn tay đã sớm ướt đẫm mồ hôi.
Bây giờ cô không nghèo thì cũng tay trắng, đừng nói là sự nghiệp, ngay cả công việc cũng khiến cô sống dở chết dở. Lấy thân phận như vậy đối diện với ba của Phó Doanh Xuyên, nếu cô là ba của anh, cô sẽ nghĩ: Cô gái như này mà cũng muốn sánh bước bên con trai mình sao.
Đến lúc đó chắc chắn sẽ dùng chi phiếu để đuổi cô đi.
Phó Doanh Xuyên nhìn cô chốc lát thì nhíu mày, chốc lát lại bĩu môi, thỉnh thoảng lại gãi gãi nốt ruồi lệ, đôi mắt cáo cũng lóe lên, không biết là đang nghĩ cái gì.
Khẽ thở dài, anh đánh tay lái tấp vào lề đường rồi dừng lại.
“Em đang lo lắng cái gì vậy?” Phó Doanh Xuyên hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/527887/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.