Editor: YuuVùng ngoại ô, phim trường.
Những chiếc lều tạm màu xanh được dựng sát gần nhau, một vài thành viên trong đoàn đang hút thuốc và ăn kem ở bên ngoài lều, số còn lại thì tận hưởng cảm giác mát mẻ ở bên trong. Ánh nắng tháng 8 rực rỡ, trong veo không chút nói đùa, người nào có thể đứng dưới nắng 10 phút cũng được coi là anh hùng.
Người Phan Tiểu Bảo đổ mồ hôi như vừa tắm mưa.
Vài giọt mồ hôi chảy vào trong mắt, dính dính khó chịu. Anh ta dùng tay lau mạnh một cái, rồi mở to mắt như nhìn thấy sao Kim trước mặt.
“Nhìn đường vào! Đứng ngẩn người ra đấy làm gì!”
“Xin lỗi!”
Phan Tiểu Bảo vội chớp mắt một cái, sau đó chạy từng bước nhỏ tới cái lều màu xanh lam ở xa nhất, tự nhiên chui vào bên trong.
Tô Diệu Ngôn đang ngồi ở trong góc.
Quạt điện không thổi đến chỗ cô, cô chỉ có thể dùng quạt tay để tìm kiếm một chút mát mẻ, nhân tiện cũng có thể đuổi muỗi.
Phan Tiểu Bảo ngồi xuống đống gạch, cướp lấy cái quạt, ra sức quạt mạnh và nói: “Anh thấy chúng ta nên dọn dẹp đồ đạc rồi đi thôi.”
Không còn gió, nhiệt độ không khí xung quanh lập tức bốc lên như một cái nồi hơi bị mở nắp, thiêu đốt tim gan.
Tô Diệu Ngôn nhíu mày, cầm lấy tờ rơi trên mặt đất gấp lại, tiếp tục quạt, nói thầm: “Không phải diễn sao?”
“Không.” Phan Tiểu Bảo nói: “Chính xác là không biết có phải diễn hay không.”
Anh ta và Tô Diệu Ngôn đã đến phim trường vào khoảng 3 giờ chiều hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/266452/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.