Editor: YuuĐôi mắt cô gái tròn xoe, bộ dạng sợ hãi phản chiếu rõ ràng trong con ngươi màu hổ phách của người đàn ông.
Không biết bắt đầu từ khi nào.
Cô đã quên rằng đôi mắt như cánh hoa lưu ly này thực chất là đôi mắt của một con sói đầy hung dữ và chiếm đoạt. Mỗi lần nhìn vào nó, cô lại ngốc nghếch lao vào vòng xoáy đó, không sợ bị dìm chết.
“Đã nói không được gọi là ngài nữa, tại sao vừa rồi lại gọi?” Giọng điệu của người đàn ông đều đều, nhưng lại tràn ngập sự chất vấn.
Tô Diệu Ngôn nắm chặt thành ghế, hương thơm lạnh lẽo ập thẳng vào mặt cô giống như một bàn tay đang bóp nghẹt cổ họng, khiến đôi môi run rẩy của cô không thể mở miệng trả lời.
Người đàn ông híp mắt, cảnh báo nguy hiểm lại tăng lên, anh hỏi: “Tại sao lần nào cũng bắt Lệ Hạo phải tuân theo nề nếp?”
Vẫn không thể trả lời được.
“Tại sao lại nói dối?”
Trái tim Tô Diệu Ngôn chợt đập thình thịch, lần này mới phản ứng lại, run giọng hỏi: “Em nói dối khi nào?”
“Em nói xem?” Phó Doanh Xuyên nhìn cô chằm chằm.
Cô gái có khuôn mặt trái xoan điển hình, nhưng cái cằm lại không nhọn hoắt, nó pha trộn giữa nét sắc sảo cùng đường vòng cung tròn đầy tinh tế. Đôi mắt cáo quyến rũ, ranh mãnh nhưng sáng trong và có hồn. Dưới mắt trái có một nốt ruồi lệ, càng khiến đôi mắt này thêm quyến rũ.
—— Yêu tinh hại đất nước.
Khoảnh khắc năm chữ này xuất hiện trong đầu Phó Doanh Xuyên, cơ thể anh trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/266445/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.