Editor: YuuPhó Doanh Xuyên bước vào phòng khám bệnh, luồng khí lạnh lập tức tràn ngập căn phòng.
Anh đứng ở cửa, trên mặt không chút biểu cảm, đôi mắt màu hổ phách lãnh đạm thoáng đảo một vòng, sau đó rơi trên người cô gái.
“Ngài, sao ngài lại…”
Bác sĩ nhíu mày, đứng dậy hỏi: “Anh tới khám bệnh sao? Xin lỗi, việc điều trị của bệnh nhân này còn chưa kết thúc, mời anh ra ngoài…”
“Người nhà.” Phó Doanh Xuyên trầm giọng nói, có chút lo lắng: “Người nhà, cô ấy.”
“Người nhà đến đúng lúc lắm.” Bác sĩ hạ giọng nói: “Mau đến giữ bệnh nhân lại giúp tôi. Nắn xương tương đối đau, không được nhúc nhích.”
Phó Doanh Xuyên bước đến bên cạnh Tô Diệu Ngôn.
Cô gái vô thức rụt cổ lại, thoạt nhìn trông rất sợ hãi. Người đàn ông nhíu mày, nhưng cũng không do dự mà đặt tay lên vai cô gái, giữ chặt cô lại. Lúc này, trái tim cô lại đập nhanh hơn.
Bác sĩ thấy vậy liền bắt đầu nắn xương, nhìn thấy cô gái run mạnh, nghi hoặc hỏi: “Chân rất đau sao? Không thể nào, sao có thể đau như vậy được?”
Tô Diệu Ngôn cắn môi không nói gì.
Nỗi đau vì bị gãy chân đã biến mất khi bàn tay người đàn ông nắm chặt lấy vai cô.
Tất cả các giác quan của cô đều dồn máu về phía vai, cảm nhận rõ ràng sức mạnh từ đôi tay của người đàn ông qua mấy lớp áo vải, thậm chí cả nhịp đập của những đường gân trên mu bàn tay.
Đầy gợi cảm.
“Tình hình trên phim chụp như thế nào vậy?” Phó Doanh Xuyên hỏi, giọng điệu lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/266439/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.