Editor: YuuLúc trước lớp 7 bốc thăm được vị trí diễn đầu tiên.
Mạnh Nguyễn thấy thời gian chuẩn bị không còn nhiều, đành phải nhờ Tô Diệu Ngôn dẫn Phó Lam và Phó Doanh Xuyên đi tới khu vực ghế ngồi dành cho phụ huynh.
Học sinh đứng phát nước khoáng ở cửa ra vào là Hứa Đạt, thấy Tô Diệu Ngôn đi tới liền đưa thêm một chai nước nữa.
“Vị trí này không tồi, dì Lam, dì ngồi đi ạ.” Tô Diệu Ngôn nghiêng người sang một bên.
Phó Doanh Xuyên ngồi sau lưng Phó Lam. Lúc anh đi ngang qua Tô Diệu Ngôn, mùi hương mát lạnh thanh thanh đó khiến trái tim cô run lên, vô thức siết chặt chai nước khoáng trong tay.
Cô thầm thở ra một hơi, sau đó đưa nước cho Phó Lam và Phó Doanh Xuyên.
“Diệu Diệu, cháu cũng uống chút đi.” Phó Lam quan tâm nói: “Môi cháu không trang điểm sao? Hồng hào thật.”
Tô Diệu Ngôn mỉm cười gật đầu, cổ tay phải vừa định vặn nắp bình nước liền nhói đau một cái, chai nước tuột khỏi tay, lăn xuống dưới gầm ghế.
“… Cháu xin lỗi.”
Cô vặn vặn cổ tay một chút rồi cúi xuống tìm. Phó Lam định nói bà uống chai nước mình mang tới cũng được thì Phó Doanh Xuyên đã đứng lên trước.
Tô Diệu Ngôn tìm thấy chai nước ở góc hàng ghế phía sau. Khi cô nhặt nó lên, cái gáy liền va phải tay vịn, đau đến nỗi hốc mắt cô rưng rưng nước mắt. Cô mím môi che đầu đứng lên, bộ dạng đáng thương giống hệt một con thú nhỏ bị thương.
“Con thú nhỏ” đang định nhe răng chửi thầm, lúc lùi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/266428/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.