Thời gian điểm đúng tám giờ, cô cùng con trai chuẩn bị xong tất cả liền cùng Hoa Xán bắt taxi ra sân bay.
Nhanh như vậy đã đến ngày Tĩnh Nguyệt quay lại nước N. Lần trước có Bách Dương bên cạnh, lần này cậu ấy lại không đi cùng cô.
- Hức hức.... Bảo bối, cậu về đó rồi nhớ gọi cho tới đấy!
- Dì à, khóc nhiều sẽ không xinh đẹp. Cháu và mama sẽ lại về thăm dì.
Cho dù cô nàng đã từng ra sân bay tiễn cô nhưng cảm xúc lúc nào cũng như lần đầu.
Gương mặt xinh đẹp không giấu được sự buồn bã, trong lòng có chút không nỡ mà dang tay ôm lấy Chu Tĩnh Nguyệt.
- Được rồi, không khóc. Tớ hứa lần tới sẽ về sớm thăm cậu.
Cô thấy bạn thân của mình khóc cũng lưu luyến không muốn đi. Tiếc là đến giờ lên máy bay nên cô đành phải chào tạm biệt đối phương.
Khi bóng lưng kia khuất dần sau dòng người đông đúc ở sân bay, cô nàng mới lau nước mắt rồi nhìn theo hướng cả hai mà nở nụ cười tươi.
- Nguyệt Nguyệt, tớ đợi cậu!
Sau khi lên máy bay, cô cùng con trai nhìn ngắm bầu trời ở thành phố này một lần cuối. Tuy nói lần tới sẽ trở về nhưng không biết là bao lâu...
Bất giác cô lại nghĩ đến viễn cảnh mà Kiến Vương biết cô lại một lần nữa rời đi. Không biết cảm xúc của người đàn ông khi ấy sẽ như thế nào?
Lúc Tĩnh Nguyệt đang trầm ngâm nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3734015/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.