Khu thủy cung khổng lồ này, kể cả những nơi ít người qua lại, tất cả đều được xây dựng hoàn toàn bằng kính cường lực trong suốt, chỉ cần đưa mắt một cái là có thể nhìn thấy từng đàn sinh vật biển với đủ chủng loại phong phú. Chúng vờn quanh những mái vòm, bơi xuyên qua tường nước đuổi theo hướng đi của Bạch Sa.
Mỹ nhân ngư buồn rầu vọng hướng lũ nhỏ trong tiếc nuối, Cardina, Moorish, Blueface, Symphysodon,..v..v.... những đứa trẻ bị giam cầm ở đây hầu hết đều là các loại sinh vật đã từng bầu bạn với cô dưới đáy biển. Mà nỗ lực phóng hỏa báo thù cứu đồng loại của Thủy Liên cũng đã sớm tan thành bọt nước. Không những thế, giờ phút này, cô còn đang bị cây gậy to lớn gớm ghiếc đó của Bạch Sa cắm chặt trong người, phải bất lực nhìn hắn diễu võ dương oai thể hiện tư thái của người chiến thắng.
"Buông..." Thủy Liên xấu hổ vô lực mệnh lệnh nói, nhưng lại bị hắn tiếp tục nâng lên cánh mông, mỗi lần giậm chân xoải bước là một lần không chút lưu tình nào đưa đẩy đâm chọc.
"Muốn tôi buông em?" Bạch Sa ôn nhu hỏi, khóe miệng giương lên một nụ cười gian manh dữ tợn "Nếu tôi buông, không phải hai chân em sẽ sát nhập thành đuôi cá, không có cách nào sống sót trên đất liền sao?"
Bạch Sa đã sớm sâu sắc ghi nhớ kỹ điểm yếu đó của nàng tiên cá này rồi.
Giờ phút này, hắn dùng lực bóp chặt lấy mông cô, tay kia thì nhè nhẹ vuốt ve âu yếm cúc hoa, làm cho thân dưới của mỹ nhân ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-tinh-ca-cua-nang-tien-ca/53806/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.