" Long Vương, đứa trẻ này được sinh từ nước mắt rồng, là người được chọn của Long Giới chúng ta "
Một người đàn ông lên tiếng, dáng vẻ vừa vui mừng vừa lo lắng. Vị Long Vương được nhắc đến kia cũng trầm tư không ít, ông đưa mắt về đứa trẻ sơ sinh đang ngủ say trên tảng băng ngàn năm
" Đừng vội truyền ra, đứa trẻ này không đơn giản "
Nói xong ông ta tiến lại bồng đứa bé lên, như có động tĩnh lạ làm nó thức giấc, nhẹ nhàng mở mắt mà nhìn chằm chằm vào ông, không khóc không nháo
" Tự cổ chí kim, người cai quản Long Giới luôn mang họ Bạch. Nhưng vạn năm nay, Long Giới không còn người được chọn mới đưa ta lên thay thế tạm thời để đợi con. Vậy ta đành mạo muội đặt tên cho con - Bạch Băng "
Người đàn ông còn lại kia nghe vậy liền lập tức quỳ một, tay trái đặt lên ngực hành lễ
" Thần cai quản Nam Hải, bái kiến Long Nữ "
____________
16 nghìn năm sau, đứa bé khi ấy đã đến tuổi trưởng thành. Nhưng lạ người ở chỗ là Bạch Băng không có thất tình lục dục, từ khi sinh ra đã không biết khóc. Cả ngày chỉ một biệt cảm thờ ơ nhàn nhạt, trong hơn 1 vạn năm cũng chỉ có hai người làm trên dung mạo kinh diễm ấy có thứ cảm xúc khác.
" Công chúa, Tử Nguyên điện hạ muốn gặp người "
" Cho vào đi "
Bạch Băng ngồi trước bàn, tay chống cằm đưa mắt nhìn ngắm phong cảnh bao la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-tam-truong-cuu/2917465/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.