Sau buổi tự học tối, Bạch Băng một thân lẻ loi đi trên con đường mà đầy rẫy học sinh với tiếng nói cười vui vẻ. Vừa làm quen được một người bạn thì lớp chọn đúng là cách quá xa với 11/9 cô rồi. Ngạn Nhi đến tối muộn vẫn bị giáo viên giữ lại làm việc
* Ở đâu thì vẫn công việc trồng chất *
Đang miên man với suy nghĩ của bản thân, cô không để ý gì mà cứ một mạch đi thẳng, phía trước là một cái cột mà cô vẫn chẳng mảy may để ý.
" Này "
Một bàn tay chắn giữa trán Bạch Băng với cái cột làm cô giật mình nhẹ nhìn lên. Thu gọn vào mắt là một thiếu niên với dung mạo vô cùng thanh tú, đôi mắt phượng tuyệt đẹp như chứa ánh sao lấp lánh. Dáng người cao ráo, hơn cô hẳn một cái đầu.
" Đi đường cẩn thuận chút "
Anh lên tiếng phá tan dòng suy nghĩ của Bạch Băng. Giọng nói vang lên bên tai trầm ấm, âm sắc không lạnh không nóng nhưng vẫn khiến người ta in sâu trong tâm trí
Cô lúc này chợt có cảm giác như khuôn mặt này cô đã từng thấy ở đâu nhưng nhất thời vẫn không nhớ ra được, chỉ đành nhanh chóng cảm ơn
" Cảm ơn "
Nói rồi cô nhanh chóng đi về phía cổng trường, một cái ngoái đầu cũng không có. Còn anh thì lại dõi theo bóng dáng ấy, môi mỏng bất giác cong nhẹ, trong gió lúc này vẫn còn thoang thoảng đọng lại mùi hương trên người Bạch Băng - mùi hoa hải đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-tam-truong-cuu/2917460/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.