Chương trước
Chương sau
Edit: nynuvola
Giang Vũ ngoan ngoãn tách hai chân ngồi xuống, tuy rằng cảm thấy có chút xấu hổ, nghĩ bụng tư thế này là để tiện cho việc đánh dấu sao? Hai tay cậu đặt lên vai Đường Nhạc, mông không dám kề quá sát vào đùi anh.
Đường Nhạc ôm eo cậu, lòng bàn tay hơi vuốt ve phần eo, cảm nhận Omega căng thẳng, anh liền phóng ra tin tức tố trấn an.
Omega cũng có qua có lại, thả ra càng nhiều tin tức tố vị thanh mai.
Nhất thời trong phòng hương vị nho trắng hòa quyện với thanh mai, chua chua ngọt ngọt đắm say lòng người.
Độ xứng đôi 94% không phải nói chơi, hai loại hương vị kết hợp khiến eo Omega mềm nhũn không có sức lực, ngồi thẳng thớm trên đùi Alpha, lần đầu tiên Omega bị lý trí và cảm tính chi phối, nhận thấy sự rối loạn khát cầu theo bản năng.
Alpha cũng không có bao nhiêu bình tĩnh, mức độ xứng đôi vừa vặn, bàn tay của anh khẽ dịch xuống mông Omega nhẹ nhàng kéo sát, tự mình cúi người, miệng ghé đến bên vành tai Omega hôn từ trên xuống, mãi cho đến vùng tuyến thể lộ liễu bên ngoài.
Alpha hơi hé hàm răng, chậm rãi xoa nắn tuyến thể hơi nhô lên, mở miệng dụ dỗ: "Tiểu Vũ ngoan, lặp lại lần nữa."
Anh không ngờ Giang Vũ có thể chủ động như thế, tối nay vậy mà lại quyết định cầu hoan, càng không nghĩ bản thân anh chẳng hề muốn kháng cự hay thoái thác, ngay lúc này chỉ muốn yêu thương cưng chiều cậu.
Đây là vợ của anh, hai người làm cái gì hẳn đều hợp lý nhỉ?
Không phải do anh không phong độ, mà là vì vợ anh quá mê người thôi.
Giang Vũ mơ màng nhìn anh, cảm thấy giọng nói của Alpha giống như một con thú dữ trong rừng rậm, đang âm thầm chuẩn bị, chỉ chờ mình gật đầu liền lao đến gặm nát xương thịt của cậu.
Cậu trộm nghĩ, chỉ là đánh dấu tạm thời, nghe nói cũng đâu có mấy bước phức tạp như vậy...... Hơn nữa cậu còn cảm giác bộ phận nào đó của Alpha đã có biến hóa, khoảng cách giữa hai người quá gần rồi......
Omega có một chút chờ mong, nhưng cũng khá sợ hãi, đánh dấu tạm thời có đau không? Có khó chịu không? Bây giờ cậu đúng là hơi khó chịu, tuyến thể trên người đang nảy lên, đây là bản năng khi tin tức tố gặp được đối tượng có độ xứng đôi cao, là bản năng khát vọng được đánh dấu.
"Đường Nhạc, em còn chưa từng làm cái này......"
"Đừng sợ, tôi sẽ không làm đau em." Đường Nhạc dịu dàng trấn an, hơi thở giữa môi phả lên cần cổ của Giang Vũ, đôi tay nhịn không được khẽ vuốt ve phần lưng cách lớp áo ngủ kia.
Tuy rằng rất tin tưởng Đường Nhạc, nhưng Giang Vũ vẫn hỏi.
"Đánh dấu tạm thời liệu có đau không anh?"
Đường Nhạc đột nhiên dừng hẳn động tác, phát hiện bản thân anh hình như đang hiểu lầm cái gì.
Anh thoáng xem xét rồi mới nói: "Em muốn... Đánh dấu tạm thời sao??"
Giang Vũ gật nhẹ: "Ừm, em muốn...... Anh đánh dấu tạm thời cho em, sau này có thể luôn làm cho em được không?" Mẹ cậu sợ nhất là cậu xảy ra tình huống nguy hiểm khi chưa được đánh dấu, nói thật thì cậu cũng sợ, nếu có thể được Alpha đánh dấu tạm thời giúp, đối với Omega mà nói, là sự an tâm bảo vệ chắc chắn.
Chỉ là Giang Vũ không hiểu lắm đạo lý đối nhân xử thế, lời nói bình thường của cậu giống hệt như câu tán tỉnh vậy, khiến người khác không chống đỡ nổi.
Đường Nhạc cuối cùng ý thức bản thân đã hiểu nhầm, anh cố ép mình phải bình tĩnh lại, nhưng ngọn lửa tà ác trong lòng vẫn khó mà dập được.
"Khả năng sẽ hơi đau, em ráng nhịn một chút." Một tay Đường Nhạc đỡ sau cổ Giang Vũ, tay còn lại đặt trên xương cùng, khẽ nghiêng đầu dùng răng nanh răng bén nhọn xuyên phá tuyến thể Omega.
Môi và răng nhàn nhạt cảm nhận mùi máu tanh, Đường Nhạc khống chế sức lực khi rót tin tức tố vào tuyến thể cậu, Giang Vũ vừa chợt thấy tê dại, lập tức bị luồng tin tức tố nồng độ cao bao phủ, cả người đều nhiễm trong hương nho trắng, tựa như một đám mây đang bồng bềnh trôi.
Cậu hình như say mất rồi, loáng thoáng cảm giác Đường Nhạc dùng lưỡi liếm quanh tuyến thể của mình.
"Đường Nhạc......Sao anh lại liếm em ưm......"
"Nơi này chảy máu, tôi giúp em liếm sạch." Đường Nhạc mặt không hồng tim không nhảy nói dối.
"Được rồi...... Em...... Thấy hơi nóng..." Phía dưới của Giang Vũ cũng bắt đầu có phản ứng, chỗ Đường Nhạc liếm qua thật là ngứa......
"Được." Đường Nhạc cố ép bản thân rời khỏi cơ thể mê người của Giang Vũ, nhìn khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt mờ mịt của cậu, thiếu chút nữa đã định đẩy cậu xuống giường làm chuyện thân mật hơn.
"Cảm ơn anh." Giang Vũ cúi đầu không dám nhìn Đường Nhạc, nhỏ giọng nói.
Tay của Đường Nhạc vẫn còn đặt trên mông cậu, khiến tư thế này có phần ngượng ngùng, cả hai đều nổi lên phản ứng, hai người anh em cách lớp quần thậm chí có xu hướng muốn ngẩng đầu chào hỏi nhau.
Giang Vũ thấy mặt mình sắp bốc cháy đến nơi, cuống quít rời khỏi người Đường Nhạc, bỏ lại một câu "Em đi WC" rồi chạy biến vào phòng tắm.
Đường Nhạc cũng không khá hơn là bao, anh ý thức được có lẽ đêm nay trôi qua sẽ tương đối khó khăn, đi đến thư phòng cầm mấy quyển sách về đặt trên tủ đầu giường.
Chờ Giang Vũ rất lâu sau mới trấn định bước ra, Đường Nhạc đang dựa vào đầu giường, mở xem một quyển 《Sự sụp đổ và bành trướng của Trung Hoa》.
Giang Vũ nhẹ nhàng xốc chăn, cuộn người chui vào, chỉ chiếm một góc nhỏ trên giường.
Đường Nhạc nhìn Giang Vũ đã co lại thành một cục bé xíu, mái tóc xoăn xõa xuống vỏ gối màu đỏ, trong lòng như bị thứ gì cào một cái, ngưa ngứa.
"Ngủ ngon, Giang Tiểu Vũ." Đường Nhạc không kìm lòng được, giơ tay xoa đầu Giang Vũ.
"Ngủ ngon, giáo sư Đường."
Bàn tay vuốt ve mái tóc thoáng dừng lại, dùng ngón giữa gõ nhẹ lên đầu cậu.
Nhóc con này còn rất nghịch ngợm.
- -----------DFY--------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.