Thời gian nhoáng cái đã tới tháng 6.
Nhưng anh chỉ cứng ngắc ngẩng đầu, đứng yên tại chỗ, cơ thể nặng trĩu giống như một tảng đá lớn cũ kỹ, không thể động đậy.
Trong khoảng thời gian này, Mạnh Vĩ Bình không nhắc lại chuyện Mạnh Nguyễn và Thẩm Đoạt chia tay, nhưng ông cũng chưa hoàn toàn chấp nhận Thẩm Đoạt.
Thời gian nhoáng cái đã tới tháng 6.
Sau khi rời trường học, Mạnh Nguyễn và Thẩm Đoạt đi hẹn hò.
Hôm nay là lễ tốt nghiệp của Mạnh Nguyễn.
Trương Trạch cảm thán thật là trùng hợp. Lúc này, anh ta mới nhận ra bên cạnh Mạnh Nguyễn còn có một người con trai, vội vàng nói: “Xin chào. Mạnh Nguyễn và tôi là… Trời ơi! Thẩm Đoạt?! Là, là cậu sao?”
Cô chớp chớp đôi mắt nai nhỏ, tất cả những điều xấu xa đều hiện lên trong đó.
Thẩm Đoạt đã tham gia buổi lễ cả ngày, Phó Lam cũng đã đến.
Khuôn mặt ửng hồng vì phấn khích và vui vẻ vừa rồi lập tức trở lại vẻ lạnh lùng băng giá ban đầu. Anh yên lặng nhìn chính mình trong gương, trong đầu không ngừng lặp lại lời nói vừa rồi của bọn họ.
Sau đó, Thẩm Đoạt từ buồng kế bên đi ra
Thẩm Đoạt buông tay ra, anh quay mặt nhìn cô, cực kỳ nghiêm túc nói: “Sau này không được nói như vậy nữa.”
Mạnh Vĩ Bình bởi vì công việc ở nước ngoài nên không về kịp, vì vậy ông đã nhờ Phó Lam mang một món quà đến tặng Mạnh Nguyễn.
“Còn nữa, còn nữa, tại sao không nghe được tin tức gì của Quách Bác Văn nhỉ! Lúc trước cậu ta còn nói sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-ru/548340/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.