Ngày hôm sau, Thẩm Đoạt dẫn Mạnh Nguyễn đến tiệm bánh để thực hiện lời hứa làm món bánh phô mai đào vàng.
“Tiểu Thẩm với Tiểu Mạnh tới cùng nhau sao?” Chị Vu mỉm cười tiếp đón bọn họ đi vào: “Mau vào đây, chỗ này đều đã được thu dọn cho hai đứa rồi, hôm nay hai đứa cứ tùy ý sử dụng, có việc gì thì gọi chị.”
Đóng cửa.
Mạnh Nguyễn lấy công thức đã chuẩn bị từ trước ra.
“Mỗi người một bên, không ai xen vào của ai.” Cô nói: “Anh cũng đừng nhìn thấy em làm tốt mà muốn trộm bí quyết.”
Thẩm Đoạt gật đầu.
Cuộc thi làm bánh kem bắt đầu.
Ngay khi vừa bắt đầu, bánh còn chưa thành hình, phía bên quầy bếp của Mạnh Nguyễn đã bị xáo trộn lung tung bởi tay chân vội vã của cô, bột mì vương vãi khắp nơi.
“Công thức này là giả sao?” Cô nhỏ giọng phàn nàn: “Thao tác không đơn giản chút nào… Đây không phải tự đào hố chôn mình sao…”
Thẩm Đoạt mỉm cười liếc nhìn cô, động tác tay của anh đâu vào đấy.
Một lúc sau, lại nghe thấy một tiếng “Rầm”.
Mạnh Nguyễn làm rơi cái khuôn xuống đất.
Cô vội vàng lấy chổi quét dọn, Thẩm Đoạt nói: “Để anh.”
“Không cần, không cần, anh mau làm đi.” Mạnh Nguyễn thấy trên mặt có hơi ngứa liền đưa tay lên gãi gãi: “Em đang chờ được ăn đó.”
Thẩm Đoạt nhìn thấy liền mỉm cười.
“Anh cười cái gì?”
Mạnh Nguyễn mở camera trước của điện thoại lên nhìn, trên mặt cô bây giờ ít nhất phải thoa đến năm tấn bột.
“Có gì buồn cười chứ?” Cô tỏ ra không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-ru/548319/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.