Thẩm Đoạt đứng đó, nhưng không nhìn bất cứ ai.
Mà không khí xung quanh anh lập tức toát ra vẻ uy nghiêm, tức khắc làm mọi người tập trung vào anh.
“Chị Phát, cho một phần củ mài xào với xoài xay nhuyễn.” Anh nói.
Chị Phát ngẩn người, nhất thời không đáp lại.
Còn nhớ mùa hè năm kia, khách hàng vì muốn cảm ơn Thẩm Đoạt đã kịp thời giao hàng tới nên đã gửi tặng hai hộp điểm tâm tinh xảo.
Thẩm Đoạt chia cho anh em trong tiệm ăn, có người đưa cho anh một miếng, anh vì ngại từ chối nên đã ăn.
Nhân của món điểm tâm không phải hoàn toàn là xoài mà còn được trộn với việt quất.
Thẩm Đoạt nuốt xuống xong mới nhận ra có mùi vị của xoài, muốn nôn ra nhưng đã quá muộn.
Sau khi ăn một chút như vậy, trên mặt Thẩm Đoạt lập tức nổi rất nhiều mẩn đỏ, khó thở, phải đến bệnh viện cấp cứu…
Chuyện này toàn bộ Tịch Giang đều biết.
Kể từ đó, mọi người đều tránh ăn xoài trước mặt Thẩm Đoạt hết mức có thể.
“Chị Phát.” Thẩm Đoạt lại mở miệng lần nữa, giọng điệu mang theo sự áp chế khó cưỡng: “Cho một phần củ mài xào với xoài xay nhuyễn.”
Lần này chị Phát đã nghe rõ, chị ấy nói “Ừ” rồi đi ra ngoài chuẩn bị.
Thẩm Đoạt lại ngồi xuống, xung quanh dường như càng yên tĩnh hơn trước.
Cao Hiên nãy giờ không nói gì đột nhiên cười ha ha, nói: “Tôi nghĩ chúng ta nên gọi thêm một bát canh cà chua nữa, đều đã…”
“Vừa rồi tại sao không gọi?” Thẩm Đoạt lạnh lùng nói: “Tôi không bị dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-ru/548304/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.