“Do không hợp khí hậu lại ăn quá nhiều đồ dầu mỡ nên dẫn đến viêm dạ dày cấp tính.”
Khi bác sĩ trực đưa ra chẩn đoán, lại nghĩ đến vừa rồi cô gái nhỏ này nói buổi tối mình đã ăn những gì, thiếu chút nữa không thể nhịn được mà bật cười.
Gầy như vậy mà có thể ăn được từng đó.
Thẩm Đoạt nhìn khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy của Mạnh Nguyễn, nhíu mày hỏi: “Có thể cho cô ấy uống thuốc giảm đau trước được không?”
Bác sĩ viết đơn thuốc rồi đưa cho Thẩm Đoạt: “Đi truyền dịch đi.”
***
Phòng truyền dịch mười sáu người, Mạnh Nguyễn được hưởng đặc quyền VIP.
Y tá tới giúp Mạnh Nguyễn cắm kim truyền rồi ngáp với cô một cái.
Xong xuôi mọi việc lại quay đầu lại nhìn Thẩm Đoạt, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng, nhẹ giọng nói: “Hết một bình thì gọi tôi, tôi luôn ở trạm y tá.”
Mạnh Nguyễn: “…”
Kì thị bệnh nhân phải không?
Trong phòng truyền dịch trống rỗng, đồng hồ trên tường đang tích tắc không ngừng.
Cơ thể của Mạnh Nguyễn hoàn toàn chìm trong chiếc giường lớn, màu xanh lam chói lọi tương phản rõ rệt với cơ thể trắng nõn mỏng manh của cô.
“Gây thêm phiền phức cho cậu rồi.” Mạnh Nguyễn nói: “Cậu mau về nghỉ ngơi đi. Thật sự… Rất cảm ơn cậu.”
Thẩm Đoạt im lặng, ngồi ở trên ghế dựa bên cạnh giường.
“Cậu có biết đường về không?” Anh mím môi dưới: “Cậu cũng không mang theo điện thoại.”
Mạnh Nguyễn: “…”
Xấu hổ khi mở cửa, xấu hổ khi về nhà.
Nửa đêm đánh thức hàng xóm còn chưa nói, phiền toái hàng xóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-ru/548293/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.