Đối với những người mới đến thì việc không quen địa hình là một thiếu sót.
Lúc mới đến, Mạnh Nguyễn có nhớ đoạn đường này, nhưng vừa rồi đuổi theo người kia xong cô bị rối loạn phương hướng, và hiện tại đã mất cảm giác về đường đi.
Đứng ở ngã rẽ, Mạnh Nguyễn cố gắng quan sát cảnh vật xung quanh.
Nhưng chỉ mất chưa đầy 10 giây, thật ngẫu nhiên làm sao khi mà ở cái nơi rộng lớn như này, chuyện gặp lại nhau lại trở thành chuyện rất bình thường.
Người vừa nãy đâm vào cô lại đang ở phía trước!
Mạnh Nguyễn không kêu lên, mà tiếp cận theo đường vòng.
Tuy nhiên, kỹ thuật của tên trộm không chỉ xuất sắc mà đôi tai của hắn cũng rất đáng kinh ngạc.
Khi Mạnh Nguyễn chỉ cách tên trộm khoảng năm mét, tên trộm đã đoán được chính xác là cô, sau đó… Nhanh chóng bỏ chạy.
“Tôi chỉ cần chứng minh thư thôi! Tiền cho anh!” Mạnh Nguyễn lại đuổi theo.
Cô cảm thấy mình có thể làm điều này với tư cách là một nạn nhân, hoàn toàn có thể coi việc này là lấy ơn báo oán. Nhưng người ta không những không cảm kích cô, mà còn chạy trốn nhanh hơn.
Cuộc giằng co giữa hai người đã chuyển tới trung tâm mảnh đất Tịch Giang.
Ngày càng có nhiều người dân trong thị trấn, một vài người cũng nhiệt tình la hét để bắt tên trộm, con đường tẩu thoát của tên trộm dần bị chặn lại.
Đuổi theo rồi lại đuổi theo, tên ăn trộm chạy đến cầu rồi bất ngờ phanh gấp lại.
Mạnh Nguyễn cũng dừng lại theo, hai tay chống lên đầu gối, thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-ru/548286/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.