15
Ta ngồi trên mái nhà uống rượu giữa đêm khuya, uống hết một ly rồi lại một ly.
Tạ Vô Dạng nhẹ nhàng cầm lấy ly rượu của ta: “Điện ha, ngài say rồi.”
“Ồ!” Ta nốc sạch rượu trong bình rồi nói: “Tạ Vô Dạng, nếu rơi vào hoàn cảnh của ta, thì ngươi sẽ làm thế nào?”
Tạ Vô Dạng cau mày, có vẻ như đang ngẫm nghĩ.
Lúc hắn bế ta lên giường, lông mày vẫn nhíu chặt, xem ra đúng là hắn đang nghiêm túc suy nghĩ câu hỏi của ta.
Ta trở mình, chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, hắn trả lời ta: “Vậy thì chọn một người không có cửu tộc, không sợ chết, và còn phải yêu mến điện hạ.”
“Tìm đâu ra người như vậy chứ?”
“Tìm kỹ sẽ có.” Hai gò má của Tạ Vô Dạng đỏ bừng, hắn nhảy người lên biến mất dạng.
Mẫu hậu vẫn không từ bỏ ý định tìm người để gả ta đi. Dường như bây giờ mẫu hậu mới nhận ra ta đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của bà nữa, vì thế bà ta kiêu ngạo và độc đoán muốn kiểm soát hôn sự của ta.
Những người mà bà chọn cho ta đều có nét thu hút riêng, nhưng có chung một đặc điểm, bọn họ đều là con cháu bất tài của các gia tộc quyền quý.
Ta không muốn đau lòng vì bà nữa, nhưng vẫn không khỏi hoài nghi bản thân.
Do ta không tốt sao?
Do ta làm sai sao?
Có phải ta không nên đầu thai vào bụng của mẫu hậu?
Yến hội trung thu, quân thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-cong-chua-canh-xua-lieu-co-con/3325980/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.