Sau khi tan ca, Ninh Tĩnh gọi điện thoại hẹn ra ngoài ăn tối, lại gặp lúc Nhan Bồi Nguyệt đi họp
Cô cũng lười vào bếp nấu nướng.
“Đến đây để mình phỏng vấn xem cậu đã trải qua ngày cuối cùng với mẹ chồng như thế nào...” Ninh Tĩnh hả hê cười trộm.
Dư Nhược Nhược giơ tay trái lên, chiếc vòng ngọc phát sáng long lanh, không hề có chút tì vết nào, một màu xanh lá tinh khiết giống đầm nước xanh: “Thấy không? Đây là của mẹ chồng mình tặng, bà ấy còn thân hơn mẹ ruột của mình. Đoán chừng bà ấy bị tư thế vạn người mê của mình hấp dẫn”.
“.....” Ninh Tĩnh im lặng lắng nghe cô nói dối mà không chớp mắt.
Dư Nhược Nhược đột nhiên nhớ ra một chuyện, hỏi: “Nếu như mà mình vì sự nghiệp, vì mơ ước mà lợi dụng một người tin tưởng mình, vậy sẽ như thế nào?”
“Chẳng như thế nào cả, chỉ là người đó sẽ không tin tưởng cậu nữa mà thôi. Nhưng cậu đột nhiên hỏi chuyện này làm gì?”
“Cuộc sống quá nhàm chán, thuận miệng hỏi một chút”.
“....”
“Cậu còn nhớ rõ thời điểm chúng ta học đại học không? Trong sân trường học ....” Dư Nhược Nhược mang vẻ mặt hoài niệm. “Năm đó phong cảnh đẹp, chính là lúc màu cam vàng xanh hòa nhau”.
“Hôm nay cậu làm sao mà cảm thán nhiều như vậy? Nói điểm chính”. Ninh Tĩnh say mê nhìn những chiếc móng tay mới sơn màu hồng cánh sen của mình....
“Gần nhà mình có vườn cây, bên trong toàn là cây ăn quả, rất phong phú, có quýt vàng, quýt mật, còn có các loại cam quýt khác...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-giao-huong-quan-hon/1218057/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.