Có phải tôi đã hứa hẹn quá nhiều, hay vốn dĩ mọi thứ chưa từng đủ đầy…
Tựa hồ từ đêm hôm đó, Alpha liền chìm giữa ký ức của mình…
Anh bắt đầu đắm chìm trong giấc mộng xa xôi, đôi mắt bao phủ mê mang nồng đậm không có cách nào tản đi…
Anh luôn lầm bầm mà nỉ non. “Gein… Cậu đang ở đâu… Cậu đang ở đâu…”
Lời thì thầm của anh làm người ngồi bên cạnh khổ sở từng cơn, hắn biết anh đang tìm hắn của bảy năm về trước. Là hắn thật lâu trước đây, chạy trốn trong làn gió nhẹ ở Áo, dưới ánh mặt Trời Vienna, mỉm cười với anh…
Nhưng hắn không thể trở về, hắn không có cách nào trở thành người mà anh đang tìm kiếm…
“Alpha, tôi ở đây, anh nhìn vào tôi đi… Anh nhìn tôi một chút đi…”
“Gein… Cậu đang ở đâu… Tại sao… Tôi không tìm được cậu…”
Hắn rõ ràng ở trước mắt anh, nhưng anh lại không thể nhận ra người con trai vừa quen thuộc lại xa lạ này được. Anh đã không còn cách nào phân biệt được cảnh mộng và thực tế. Hoặc nếu như được cho phép, tâm nguyện lớn nhất của anh lúc này, là sống mãi trong giấc mơ…
“Gein… Cậu đi đâu vậy… Cậu trở lại đi…”
Anh gọi tên của hắn, nhưng người anh muốn gọi lại không phải là hắn…
“Alpha… Tôi ở nơi này… Tôi đang ở trước mặt anh đây… Tại sao anh không thấy được tôi… Tại sao…”
Anh mặc cho hắn ôm mình, hôn mình. Thân thể anh đã mất đi toàn bộ tri giác. Điều duy nhất anh có thể nghe được, thấy được, là những cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-duong-cam-duoi-troi-phat-xit/203336/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.