Đám đó bất chợt lại xì xào, nhưng lần này lại rất khẽ, gần với mức thì thào. Người nào tai thính thì cũng chỉ nghe câu được câu mất.
"Ê này, hình như Apollo bắt đầu tuyển người rồi đấy!" Một thanh niên lên tiếng.
"Thật á?" Một giọng khác hào hứng vang lên, nhưng dường như gã vẫn ý thức được đối tượng đang nói đến nên vẫn rất khẽ. Hào hứng xong, gã lại hoài nghi hỏi, "Ủa nhưng mà sao tưởng bên đó một năm tuyển một lần vào mùa thu mà? Giờ mới có tháng sáu. Tin vịt à?"
"Tao chịu, nay thấy" bên dưới "bàn tán xôn xao lắm, lên mạng thì cũng thấy đăng rồi." Gã đầu tiên tiếp lời.
"Đăng rồi cơ á? Thế này thì không" vịt "được rồi. Thằng nào ú ớ chuyện này với Apollo thì có mà gan nó to bằng trời ấy chứ." Gã thứ hai lại tỏ ra hào hứng, "Thế tính sao? Quất không?" Gã đưa mắt nhìn mọi người trong bàn.
Cả bàn im lặng, liếc liếc mắt nhìn nhau một hồi mới có người lên tiếng, "Tao nghĩ là không nên." Giọng nói nhỏ tới mức cả người trong bàn cũng khó nghe. Nhưng bằng cách nào đó, mọi người đều biết gã nói gì.
Gã nói như đã có suy tính trước chứ không phải hành động nhất thời, gã chỉ ngước mắt liếc nhìn hai người kia chưa đến một giây rồi lại cụp xuống nhìn vào nồi lẩu.
Cả bàn thấy gã lên tiếng liền im lặng, cùng nhau tạo ra một sự thúc giục vô hình như muốn gã nói tiếp.
Đợi đúng lúc sự căng thẳng trong bàn lên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-dao-dau/2954878/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.