Alap quay nửa đầu nhìn về phía cũ, mặt không biểu cảm. Dáng vẻ bất cần của một thanh niên lọt vào mắt cô. Hắn hai tay cầm ba cái va li, một đỏ hai xanh, điệu bộ trông cũng chẳng khác cô là mấy. Ung dung, thản nhiên, không rõ là một gã khờ không biết nghi ngờ người khác hay một kẻ kiêu ngạo khinh trời khinh đất, không thèm đề phòng.
"Hể.." Alap bật ra một tiếng kêu nhỏ, khoé miệng dần nhếch thành nụ cười gian.
Thanh niên đó cũng cười cợt lại với cô cho phải phép, thậm chí còn để lộ ra ánh mắt của một con cáo già coi như quà đáp lễ.
Ừm, loại hai.
"Anh lấy rồi à?" Alap cười mở lời, giọng đều đều không nhìn ra cảm xúc.
"Ừ. Mới nãy xong." Thanh niên trả lời, giọng mỉa mai, cố tình diễn đạt theo kiểu bản thân không hề nói dối, dù rằng chắc gã cũng hiểu, việc tin hay không do cô gái trước mặt gã ta quyết định.
"Vậy thôi nhỉ? Tôi đi được chưa?"
"Chà, cô có vẻ lạnh lùng nhỉ?" Gã cười khẩy, nhún vai như thể chịu thua, "Cái đó, là một cái ra – đa phải không?" Ánh mắt gã dừng trên chiếc va li cô cầm.
Alap nhìn hắn cười nói, "Ồ? Ý anh là sao?" Giọng nói mang chút ngây thơ như cô gái nhỏ không hiểu được ý của kẻ xấu xa kết hợp cùng cái nụ cười như dùng dao rạch đến tận mang tai của cô trông hợp không thể tả.
"Mà mà bình tĩnh nào. Tôi đâu có ý đồ gì xấu đâu." Gã nói, ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-dao-dau/2954858/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.