🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đặng Cảnh Nam không nôn, chỉ là người nồng nặc mùi rượu. Giữa việc bảo anh đi tắm hay là trực tiếp để anh đổ vật xuống giường ngủ, cô lựa chọn vế sau. Cô cởi giày, cởi quần áo ngoài, đắp một chiếc chăn mỏng cho anh. Cô ngồi bên giường, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của anh. Đã rất lâu, rất lâu, cô không nghiêm túc nhìn anh như vậy rồi. Anh là ngoại lệ duy nhất trong cuộc sống của cô, cũng là người duy nhất kéo cô ra khỏi thế giới của mình, từ bỏ suy nghĩ của bản thân.



Cô vuốt mái tóc dài của mình, hất tóc ra sau, đổ xuống giường.



Cô nhìn trần nhà, mắt mơ hồ.



Không phân rõ bây giờ mình muốn gì. Trong thế giới tự nhiên có một cách nói, sau khi thuần phục một loài động vật, nó sẽ coi bạn thành chủ nhân, sẽ không chạy trốn, sẽ không có dã tính nữa. Bị giam cầm quá lâu, dần dần sẽ quên mất bản thân mình là ai, mình muốn gì, mình muốn làm gì.



Không có một mục tiêu nào để chống đỡ, sẽ rất dễ sụp đổ.



Nghĩ mãi nghĩ mãi, cô dần dần tiến vào giấc mơ, kèm theo mùi rượu sực nức.



Mà người nằm bên cạnh, mở mắt ra. Anh hơi cử động, ánh mắt dừng lại trên mặt cô, anh vươn tay ra, muốn sờ mặt cô.



Tay dừng lại giữa không trung, mãi mà không thể đặt xuống.



Thu tay về, anh nhắm mắt lại, như thể đã say đến bất tỉnh nhân sự.



Ngày hôm sau là cuối tuần, hai người đều không dậy sớm, nằm trên giường cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-cuoi-cua-tinh-yeu/3492700/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.