Kỳ thi kiểm tra cuối tháng của Thiên Trung, cuối cùng đã bắt đầu hai tháng sau khi khai giảng.
Đối với kỳ thi này, tôi vẫn rất thong dong. Thật ra so với những nữ sinh học đến sứt đầu mẻ trán, tôi hoàn toàn không thể được coi là rất chịu khó, tôi chỉ dùng thời gian mà những nữ sinh khác đầu tư vào những suy nghĩ liên quan đến tình yêu hoặc nam minh tinh hoặc là thời gian dùng để tám chuyện trên trời dưới đất nhai thức ăn vặt v.v. đặt vào việc học hành là đã đủ.
Tôi chưa bao giờ thức khuya, cũng không phải dậy sớm ôn bài. Cuộc sống rất có quy luật, tâm tình rất bình ổn.
Có lẽ những cái đó mới là bí quyết toàn thắng của tôi —- tôi thế mà đứng đầu lớp trong kỳ thi.
Cũng chính vì vậy, cái “số 1” này khiến tôi từ một cái tên tầm thường trong lớp trở thành một “minh tinh” mà quần chúng theo dõi, khiến cho mọi người bắt đầu nhìn tôi bằng một ánh mắt khác sau khi gỡ mắt kính ra. Hôm thầy Sướng công bố thành tích, Nhan Dự Dự không ngừng tặc lưỡi khen ngợi: “Mã Trác Mã Trác Mã Trác, có cách nào nói cho tớ biết, đầu óc của cậu làm bằng gì vậy?”
“Chắc trùng hợp thôi.” Tôi nói.
Tôi tuy vui mừng, nhưng thật tình không cảm thấy có cái gì lấy làm kiêu ngạo lắm. Vì từ năm lớp 5 trở đi, đứng đầu kỳ thi đối với tôi mà nói đã thành như cơm bữa.
“Khiêm nhường bỏ xừ!” Nhan Dự Dự mắng tôi, mắng xong lại nói: “Tớ mặc kệ, lần sau thi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/38834/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.