Tác Giả: Nhiêu Tuyết Mạn
người dịch: idlehouse
Phần 2 “Niên Thiếu”
Gió quyết định hướng đi của bồ công anh
Mà anh quyết định hướng đi của trái tim em
Trời đã sáng
Em cứ thế mà đi
Đi về hướng vĩnh hằng không sao tới được anh đã từng nhắc đến
—-trích từ blog của Mã Trác thuở thiếu thời, “Gió quyết định hướng đi của bồ công anh”
Mùa hè năm ấy, trên trời luôn gợn những đám mây như có như không, ve sầu không biết mệt mỏi cứ đúng tám giờ sáng là bắt đầu ồn ào cho đến lúc mặt trời lặn mới thôi. Dù mang tiếng là người miền thung lũng, nhưng đối với khí hậu mùa hè của miền duyên hải phía đông nam, tôi cũng không cảm thấy không thích hợp gì, tuy nơi này thỉnh thoảng nổi lên những trận gió lớn, khiến cho tôi có thể ngửi được mùi tanh ngòn ngọt từ biển.
Thật ra nơi này cách biển cũng một quãng khá xa, điều này khiến cho tôi cảm thấy hơi khó hiểu đối với xúc giác của mình, không biết có phải mình khác người hay không.
Vấn đề khiến cho tôi xoắn não hơn là, không biết vì sao, có một dạo tôi rất sợ nhìn vào gương, tôi sợ trông thấy mặt của mình, tôi hầu như đã giã từ khuôn mặt bầu bĩnh của tuổi thơ, đường nét trên mặt càng ngày càng rõ nét, đó khiến cho tôi nghĩ đến một số sự việc vốn đã chôn sâu dưới đáy lòng từ rất lâu nay, những con người đã sớm rời bỏ tôi mà ra đi. Tôi không tình nguyện đi đường với bộ ngực nhô ra, không tình nguyện nghe giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/38830/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.