Một chút thông tin trước khi đọc chương này: Trong một bộ phim, vai chính còn được gọi là “hoa hồng” còn các vai phụ là “lục diệp” (lá xanh),loại người “lá xanh” chỉ làm nền cho loại người “hoa hồng.” .
________________________________________
Tối hôm đó trước khi đi ngủ, tôi mới phát hiện, máy mp3 của tôi bị mất.
Đấy là trước lúc vào học, A Nam vừa mua cho tôi xong. Ông đã bỏ ra một ngàn đồng bạc, tôi lại cứ thế mà dễ dàng đánh mất nó như vậy! Không cần phải nghĩ, nhất định là bị rơi mất lúc giằng co với hắn ở trên xe buýt, nghĩ đến đây, tôi thật tiếc hiện giờ không xông đến trước mặt cái tên lưu manh đó, táng cho hắn một cái bạt tai!
Chính lúc tôi đang còn vô cùng rầu rĩ vì chuyện đó, có người xông vào từ bên ngoài ký túc xá, là một nữ sinh mập mạp, bộ dạng nhìn rất hung dữ, mở miệng đã hỏi: “Mã Tiểu Trác đâu, ra đây cho tao!”
Tôi đã lên giường rồi, từ trên giường thò người ra, nghe thấy Ngô Đan nói với cô ta: “Chỗ bọn tớ không có Mã Tiểu Trác, chỉ có Mã Trác.” Nói xong, Ngô Đan nhẹ nhàng chỉ ngay về phía tôi.
Trên đầu nhỏ mập cũng kẹp một chiếc kẹp tóc giống y chang của Nhan Dự Dự, xăm xăm tiến về phía tôi, hùng hổ hỏi: “Là mày?”
“Sao?” Tôi hoàn toàn không hiểu tình hình.
Cô ta móc từ trong túi ra một món đồ, liệng “xoạch” một cái xuống bàn, hỏi tôi: “Cái này là của mày?”
Tôi nhìn, đấy không phải gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/2184573/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.