Đó là lần duy nhất tôi chứng kiến A Nam và Hạ Hoa cãi nhau.
Cũng may là hậu quả không nghiêm trọng. Thật ra, hôm ấy Hạ Hoa còn chưa vào thang máy, đã bị A Nam và tôi hợp sức lôi lại vào trong nhà. Bọn họ rất nhanh chóng rút vào trong phòng để hoà giải, để lại mình tôi đứng ngồi không yên trong phòng khách.
Khỏi cần nói, lý do bọn họ cãi nhau, nhất định là bởi vì tôi đi nguyên đêm không về nhà. Chỉ cần tôi ở bên cạnh Thuốc Độc, A Nam lại không vượt qua được cái cột mốc ở trong lòng ông.
Không ai hiểu rõ ông hơn tôi.
Khó khăn lắm A Nam mới bước ra khỏi phòng, tôi đang định nói gì đó, ông đã giơ tay lên ngăn tôi lại, nói với tôi, “Con đi nghỉ ngơi chút đi, ba xuống dưới nhà đi vòng vòng một chút.”
Rất rõ ràng, ông không muốn trực tiếp bàn bạc với tôi về vấn đề khó nói này.
Hôm đó Hạ Hoa ở mãi trong phòng của chị, không bước ra. A Nam đi bộ xong về nhà làm cơm tối, rồi cũng bưng vào trong phòng cho chị dùng. Tôi cảm thấy mình như một tội nhân, chỉ không biết rốt cuộc mình đã phạm tội gì. Tôi lặng lẽ ăn rồi rửa bát, xong về lại phòng mình, việc đầu tiên làm là gọi điện thoại cho hắn. Trong bụng tôi chất chứa đầy buồn bực và nhớ nhung muốn kể cho hắn nghe, nhưng hắn lại không bắt điện thoại của tôi.
Tôi ngồi trên giường, tâm ý như tro tàn.
Mãi đến gần mười hai giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/2184432/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.