Từ Bắc Kinh bay tới Thâm Quyến cần phải cần 3 tiếng đồng hồ.
Tôi ngồi chuyến bay sáng, tới Thâm Quyến cũng vào lúc giữa trưa. Một tấm danh thiếp của quán trà hắn vô ý đánh rớt lúc ở Bắc Kinh bị tôi cẩn thận giữ lại đã tiết lộ địa chỉ quán trà của hắn ở Thâm Quyến. Cho nên, muốn tìm được hắn thật ra không khó. Làm một việc gây bất ngờ — tôi thừa nhận, không phải là sở trường của tôi. Thậm chí tôi còn đứng trước gương trong buồng vệ sinh của phi trường lén lén lút lút luyện tập vẻ mặt “sao khéo thế” của tôi khi hai đứa gặp nhau, đúng là ngố hết cỡ.
Trong lòng tôi cũng có phần đắn đo, hắn bận đến thế, mới từ Hương Cảng về, nghe nói còn phải đi bàn bạc vài vụ làm ăn. Tôi tới liệu có làm tăng thêm gánh nặng cho hắn? Hay là, tôi cứng đầu như thế này, liệu hắn có không ưng? Nhưng tôi không khống chế được ý định tự mình ngồi máy bay đi gặp hắn. Nói sao đi nữa, ngàn vạn lý do cũng chỉ quy về một điều, đấy chính là, tôi nhớ hắn, thật sự nhớ hắn.
Lúc tôi phải nhìn thấy một khía cạnh cực kỳ xấu xí của xã hội tại văn phòng của Luật Sư Phương, tôi rất hy vọng có thể tạm thời trốn vào trong một góc nhỏ của thế giới chỉ thuộc riêng về hai chúng tôi. Chắc là có thế mới giúp cho tôi có đủ can đảm tiếp tục tranh đấu.
Chỉ là sự việc hoàn toàn không xảy ra như trong tưởng tượng của tôi, lúc tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/2184428/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.