Thời gian nghỉ trưa nói kết thúc liền kết thúc.
Vu Diêu bước nhanh đi đến bàn làm việc, không cho Lão Miêu cơ hội nói chuyện, trực tiếp cười tủm tỉm nói với Sơ Lễ: "Bản thảo của Giang Dữ Thành cũng gửi cho chị một bản, mấy năm trước lúc《 biến mất vườn bách thú 》của Lão sư tái bản bìa cứng, chị cũng có chạy đến hiệu sách xếp hàng.... Thật hoài niệm, khi đó chị còn là một sinh viên năm cuối, đối với ngành xuất bản cũng tràn ngập khao khát ——"
Nói đến đây, Vu Diêu giống như nhớ tới cái gì, đột nhiên im lặng.
Lão Miêu bật cười: "Lão đại của chúng ta thật lợi hại, giống như Sơ Lễ, mới vừa tốt nghiệp liền bán được cuốn sách bán chạy nhất, cuốn sách ăn khách nhất của Tác Hằng là do cô ấy làm."
Vu Diêu nhìn về phía Lão Miêu, trên mặt hiện lên một tia cảm xúc quá nhanh khiến người ta không nắm bắt được, cô ấy khôi phục lại bình thường, tươi cười chuyển hướng sang Sơ Lễ nói: "Thất thần làm cái gì, mau gửi chị xem nha, bản thảo của Giang Dữ Thành ấy."
Sơ Lễ không biết vì cái gì lúc này đột nhiên nhắc tới Tác Hằng, cũng có chút kinh ngạc là Vu Diêu cư nhiên còn quen biết Tác Hằng a...... trực tiếp đem bản thảo gửi cho Vu Diêu.
—— trong quá trình hiệu đính, Sơ Lễ đã đọc qua. Truyện miêu tả ở ngôi thứ nhất với "tôi" là nhân vật chính, "Tôi" khi còn nhỏ đã từng có một người bạn thật tốt, "Tôi" đã từng cùng cô ấy đi công viên giải trí..... Trong toàn bộ đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bien-tau-anh-trang/1751595/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.