Sơ Lễ cất bản thảo đã hiệu đính nặng như gạch vào trong túi vải, chờ mọi người rời khỏi văn phòng, mới khom lưng đem cây dù của Trú Xuyên dưới bàn ra....... Cuối cùng là tắt đèn, khóa cửa, thiếu nữ tóc ngắn trẻ tuổi nhẹ nhàng bước đi, phảng phất như đang muốn lao đến nơi hẹn hò.
Túi vải trên vai nặng trĩu, trong tay xách theo cây dù đôi khi đập vào đầu gối, Sơ Lễ bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống của mình không biết từ khi nào ngập tràn một người xa lạ: Sách của anh, dù của anh, phiền não anh tùy hứng mang đến......
Còn may là không có nhớ thương cái người này.
Thời điểm rời khỏi công ty, bên ngoài lại đổ mưa--Sơ Lễ đã không nhớ rõ lần cuối cùng trời nắng là khi nào. mưa phùn lạnh lẽo đập vào mặt, Sơ Lễ hắt xì một cái nho nhỏ.
Trước và sau tiết Thanh minh, thời tiết đột nhiên thay đổi, đề phòng cảm lạnh.
Sơ Lễ lấy di động ra, vừa vặn thấy L quân hỏi cô đang làm gì, thuận tay đánh "Mới vừa tan tầm, đi trả dù cho tổ tông", lúc này di động bỗng nhiên chấn động lên -- khiến Sơ Lễ hoảng sợ suýt chút ném văng điện thoại ra, nhìn màn hình báo: 【 Diễn viên Lão sư 】.
Sơ Lễ: "......"
Trước và sau tiết Thanh minh, cũng không có việc gì, đừng nhắc tổ tông.
Sơ Lễ bung chiếc ô màu đen, bước về phía trước hòa vào trong màn mưa, "Bẹp" giày đạp lên màn nước, bắn lên không ít bọt nước, thuận tay mở màn hình điện thoại di động, nói "xin chào", giọng của Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bien-tau-anh-trang/1751590/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.