Trong chút vui vẻ nhất thời, đôi chân của nhỏ bâng quơ bước về ngôi nhà mà có lẽ nhỏ chẳng bao giờ muốn trở lại. Rõ ràng ông trời là muốn trêu ngươi, hại nhỏ đứng trước cửa nhà rồi mới nhận ra sự bất thường của nơi đích đến mà khóc không ra nước măt. Đúng là ghét gì trời cho nấy, trớ trêu.
Nhưng đã đến nhà rồi mà lại quay đi nơi nào đó để trốn tránh thì thật là buồn cười, ít nhất thì đối với nhỏ là vậy. Chẳng lẽ đã dũng mãnh bước đến rồi lại quay ngoắt chạy đi ngay?? Không, không, lòng tự trọng của nhỏ không cho phép. Đã đến rồi thì phải đối mặt, dù sao 15 năm qua nhỏ cũng có phải là yếu đuối gì, một chút cỏn con như vậy mà không qua nổi thì mất mặt chết mất.
Lấy hết dũng khí của mình để bước vào. Không sao, chắc hôm nay sẽ không có đâu, không có đâu mà, nhỏ chẳng có gì mà phải sợ hãi cả. Tất cả đều là cát bụi cỏn con hết, chẳng gì có thể tác động vào nhỏ được.
Nghĩ đến đây nhỏ khẽ cười, bước chân nhẹ nhàng mà mở cánh cửa ngay trước mặt
Tính là sẽ cười cười mà vào nhà cho trót lọt thì ngờ đâu, cái cảnh ngay trong phòng khách lại làm cho nụ cười của nhỏ tắt ngấm
Một người đàn ông và một người đàn bà đang cãi nhau, đang đánh lẫn nhau để những giọt huyết sẫm tanh nồng rơi xuống sàn lạnh ngắt, đang sỉ vả lẫn nhau dù biết rõ đối phương là bạn đời, là vợ là chồng của mình.
Hai người đó cứ cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bi-ca-hoang-hon/119718/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.