Lại là một cơn ácmộng. Mồ hôi lạnh chảy đầy người. Trữ Dư Tịch không còn buồn ngủ. Ngồi ở ghề nằm bên ban công, rót một ly trân nóng. Nâng niu chiếc ly nóngtrong tay, một sự ấm áp từ lòng bàn tay lan truyền đến toàn thân, tronggiấc mơ những thứ kinh khủng kia, cảm giác kinh hãi từ từ vơi đi. 
Nhớ đến đêm hôm đó thái tử đưa nàng về từ dạ tiệc nhà Hoàng Phủ, nàng togan thậm chí cò chút hoang đường hành động, còn có …. Nụ hôn kia, đầungón tay mơn trớn cánh môi, tựa như nơi ấy còn lưu lại xúc cảm khi hắnchạm qua. Nàng không kiềm được khoé miệng lại nhếch lên, mỉm cười. 
Đây là nụ hôn đầu của hai người. Nàng đợi nhiều năm như vậy, rốt cuộc, rốt cuộc. 
Anh thái tử, nếu anh không nhìn đến em, không thấy được lòng em, vậy emcũng chỉ có thể, chỉ có thể lấy hết can đảm tiến gần đến anh. Cho dùphương pháp tiếp cận này có chút nguy hiểm. 
Thái tử ghét nhất là bị người khác sắp đặt. 
Nàng không dám tưởng tượng đến một ngày kia hắn biết được chân tướng, chonên chỉ có một con đường, trước đó, phải làm cho hắn yêu nàng …. 
Yêu, lại gần nhau. 
Chuyện này cơ hồ là điều lớn lao nhất, xa xăm nhất mà nàng hằng cầu mong kiếp này. 
Người kia, đang làm gì? 
Nàng cười cười, thời điểm này, sợ rằng chỉ có nàng không ngủ được. 
Nàng không biết, không thể ngủ được, không chỉ có nàng. 
Hoàng Phủ Dận lại xuất ngoại. Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ của công ty lại rơitrên ngươi hai an hem. Hắn bận rộn đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/180129/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.