Cô đơn …. Anh không muốn cô đơn.
“ Tên là gì?”Tay khoát lên tấm lưng tinh tế của cô gái xinh đẹp, lời phát ra trong trẻo nhưng lạnh lùng lại vô cùng hấp dẫn.
“ Candy.” Cô gái cũng cười, tay mềm mại, dẻo dai chạm vào quần áo anh, dao động.
Thời gian có thể làm phai nhạt hình bóng của một người, cũng có thể khiếnngười ta mãi không quên được nụ cười của người đó. Trong kí ức của anh,khi người đó cười, cũng giống với người phụ nữ trước mắt anh lúc này, sẽ để lộ ra chiếc răng nanh nhỏ. Kỳ thật thì Hoàng Phủ Triệt không thườngxuyên nhớ tới người này, thật sự không thường nhớ tới. Anh phải uống,chỉ như vậy mới có thể khiến bản thân quên đi sự thật, rơi vào hư ảo,tình nguyện cho rằng những thứ trước mắt mình chỉ là một giấc mộng.
“ Ác?” Anh cúi đầu, ánh đèn màu lam chiếu rọi gương mặt lạnh lùng củaanh, tuấn mỹ đến quỷ dị, có thể khiến phụ nữ thần phục, đôi con ngươitản ra chút men say.
“ Là … Ngọt sao?”
“ Ngọt hay khôngngọt, thử chẳng phải sẽ biết sao.” Người phụ nữ quay người, dán lưng vào trong ngực anh, đồng thời mông lắc nhẹ theo điệu nhạc ma sát hai chânanh.
Rượu và hương thơm ấm áp của cơ thể phụ nữ có thể dễ dàngkhơi dậy dục vọng của người đàn ông. Đêm mê tình mà tràn ngập dụ hoặcnhư vậy, Hoàng Phủ Triệt nhận ra ám chỉ của cô ta. Bài hát chưa dứt, anh manh mẽ nắm lấy cổ tay cô ta lôi cô ta khỏi sàn nhảy, bên trong chứađầy người, anh thầm nghĩ sẽ tìm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/180119/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.