Mới vừa bước ra khỏi quán bar, Trữ Dư Tịch dùng hết sức để bước nhanh,lại bị thái tử đi ở phía sau túm lại, kéo đến ngồi vào chiếc xe cách đókhông xa.
Thái tử không có ý định đưa cô trở về nhà, mà một mạch chạy thẳng đến bờ biển.
Hắn đi chầm chậm ở phía trước, Trữ Dư Tịch cũng chân trần dẫm lên trên vết giầy của hắn ở phía sau lưng hắn.
Bãi tắm ven biển này là do tập đoàn hoàng gia bỏ vốn tu bổ kiến trúc vàquang cảnh, trước mắt, đây là bãi tắm đẹp nhất, xa hoa nhất ở thành phố T này, chỉ là nó không được mở cửa tự do cho mọi người ra vào.
Ban ngày còn có lác đác một vài nhân viên làm công tác của mình, mà đếnkhi màn đêm buông xuống, khắp trên một vùng bãi biển rộng lớn chỉ có hai người bọn họ.
Bàn chân dẫm lên cát trắng tinh tế trên bờ biển, vừa nông vừa sâu lạimềm mại như vậy, khiến người ta có cảm giác ấm áp trong lòng. Cũng giống như trong lòng của cô chỉ có một mình hắn mới có thể giúp cô cảm nhậnđược sự ấm áp.
Thái tử chợt dừng bước, xoay người lại. Trữ Dư Tịch cúi đầu không phát hiện ra, nên trực tiếp va vào trong lòng hắn.
Hắn đỡ lấy cơ thể cô đang bị mất thăng bằng, kéo trở về.
Tầm mắt hai người đột nhiên đụng chạm vào nơi sâu nhất của đối phương.Bất chợt có cảm giác như có một dòng điện xẹt qua người thái tử vậy.
Trữ Dư Tịch bị hắn nhìn nên có chút chột dạ, mở to mắt, khẽ nói.
“Buông.”
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/1542336/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.