Editor: Chuongnhobe
Bởi vì yêu, nên sẽ sinh ra tham lam ích kỉ.
Kết thúc cuộc điện thoại, Nhan Loan Loan kéo lê thân thể vô cùng mệt mỏi của mình ngồi xuống.
Ánh nắng buổi chiều ấm ám chiếu vào, những bông hoa nhỏ màu hồng cánhsen cùng tấm rèm thưa theo gió nhẹ nhàng phấ phơ, trên mặt đất ánh lênmàu rực rỡ của vạn vật, cảnh đẹp lại rất yên tĩnh.
Bức tượng điêu khắc, rõ ràng đã được tạo hình ban đầu của một người,Nhan Loan Loan nghiêng đầu, dường như nhớ ra điều gì, trong mắt ẩn chứaánh mắt dịu dàng hiếm thấy. Trong tay uyển chuyển cầm một con dao điêukhắc nho nhỏ, không bao lâu sau, một khuôn mặt hoàn mỹ xuất hiện, mộtđôi mắt vô cùng sống động dần lộ ra dưới bàn tay khéo léo của cô.
Cái mũi cao thẳng, và cả cái miệng nở cụ cười yếu ớt…
Cô không trực tiếp thừa nhận với Hoàng Phủ Triệt rằng cô mê đắm ánh mắttrong veo mà tản ra sự lạnh lùng, môi nhếch miệng cười nhẹ của anh tảnra sự xa cách mà lạnh nhạt.
Cô cảm thấy được rằng sự lạnh nhạt ngoài mặt này ẩn chứa sau lưng nó là một nguồn năng lượng ấm áp vô hạn.
Trên tay trắng noãn dính đầy bùn, đầu ngón tay lại lướt qua thật cẩnthận một lượt trên bức điêu khắc vừa mới được hoàn thành , cô vuốt vethật cẩn thận như vuốt ve giữa lông mày của một con người bằng xươngbằng thịt vậy.
Cô nhắm mắt lại, để cho trong đầu cô hiện lên hình ảnh của anh một cáchchân thực nhất, cùng với bức tượng cô điêu khắc hòa làm một vậy.
“Mars…”
Đầu lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/1542331/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.