Editor: Chuongnhobe
Cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra. Thái tử vẫn ngâm mình trong bồn nước, có chút kinh ngạc, trừng mắt nhìn người đứng ở cửa, trên người cô gái chỉquấn tạm khăn tắm.
Trữ Dư Tịch rảo bước từ cửa tiến đến gần, tiện tay đóng luôn cửa phòng tắm phía sau. Biểu tình trên mặt rất nghiêm trọng, đi đến trước bồn tắm.
Thái tử dừng động tác gạt tàn thuốc lại.
“Anh thái tử, em có điều muốn nói với anh.”
“…. Nói.”
“…”
“…”
“…. Thi Dạ Triêu--”
Thi Dạ Triêu.
Chỉ nghe đến ba chữ Thi Dạ Triêu kia, chiếc gạt tàn men sứ trơn bóng trong tay thái tử liền thuận tiện thành một đường bay đi, rơi trên mặt đất, vỡ thành từng mảnh.
Tiếng đồ sứ rơi vỡ nghe rất chói tai, khiến cho cô bừng tỉnh.
…
Không gian sau đó lại trở nên yên tĩnh lạ thường. dường như chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp của mỗi người trong phòng vậy.
Ánh sáng trong mắt Trữ Dư Tịch dần dần tối đi.
Cô ngồi xuống trên mặt đất, nhặt từng mảnh vỡ của chiếc gạt tàn lên.
“Bỏ xuống!”
Thái tử nhíu mày, cô lại vẫn mắt điếc tai ngơ.
“Anh bảo em bỏ xuống!”
Cô bị hắn quát thì bàn tay run lên, cứ như thế liền bị một mảnh vỡ sắc nhọn cứa một đường vào tay.
Từng giọt máu đỏ tươi nối tiếp nhau chảy xuống.
Cảm giác lại không thấy quá đau, chỉ là có chút tê dại, căng thẳng. Những giọt máu rơi trên sàn gạch bị hòa cùng với nước trên sàn tạo thành một mảng đỏ thẫm lớn rồi cứ thế trôi đi.
Cô cứ thế nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/1542328/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.