Năm đó, thái tửđích thân sang Mĩ để bàn bạc chuyện buôn bán súng ống, trên đường đi bị chèn ép, có người ra tay ám sát, dùng cách này để trả thù, giở hết mọithủ đoạn hạ lưu. Rồng dù có mạnh thế nào cũng khó mà diệt hết bọn rắnrết, huống chi người của thái tử bị thương vô số, Doãn Vệ Hoài cũng bịtrọng thương suýt nữa thì mất mạng, sống chết tồn vong trước mắt cũngnhờ có Thi Dạ Triều rat ay cứu giúp … Vì thế mà tránh được Quỷ Môn quanmột kiếp, mấy trăm họng súng cũng tìm được đường sống trong chỗ chết.
Đó là trải nghiệm mạo hiểm nhất trong hơn hai mươi năm qua của thái tử.Lúc ấy , cả người Doãn Vệ Hoàng trúng mấy phát súng, mạng treo lơ lửng.Anh dốc cả hơi sức cuối cùng của mình để bảo vệ thái tử, thái tử cũngrõ, nếu cứ tiếp tục như vậy, lần sau khi gặp lại, hắn sẽ gặp thi thể của Doãn Vệ Hoài, hoặc cả thi thể của anh ta cũng không tìm được.
Bảo vệ an nguy của thái tử là chức trách của Doãn Vệ Hoài, từ khi đến nhàhọ Trữ đến ngày đó, anh đều rõ cả. Nhưng không nghĩ đến thái tử cuốicùng cũng không vứt bỏ anh. Khi anh cuối cùng cũng không thể cầm cự nổinữa, rơi vào màn đêm mịt mù thì anh đã nghĩ, ân tình với Trữ Chiêu Nhân, cuối cùng anh cũng có thể trả hết rồi.
Nhưng lại chưa từng nghĩđến lần tiếp theo khi anh mở mắt ra, bản thân mình đã nằm trong việnđiều dưỡng của nhà Hoàng Phủ ở thành phố T. Đây đã là chuyện của mộttháng sau, cả người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/1542317/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.