Edit: Spring13 / Beta: Sam
Đêm nay Sầm Niệm mới biết cái gì gọi là lửa trời dẫn động lửa đất, lửa lớn đến nỗi suýt nữa tự thiêu chết mình.
Có lẽ bởi vì trước đây mất trí nhớ vào thời điểm này anh luôn rất dịu dàng với cô, hơn nữa hai người từng chiến tranh lạnh xa cách lâu như vậy, cho nên Sầm Niệm đã quên hồi Tiêu Tân Thâm mới chiêm nghiệm khoái cảm thì không nói đạo lý bao nhiêu, giống như bây giờ.
“Tiêu Tân Thâm…” Sầm Niệm có phần không chịu nổi.
Nhưng lọt vào lỗ tai Tiêu Tân Thâm, anh chỉ cảm thấy mình còn chưa đủ cố gắng, anh bèn tăng thêm sức lực.
“Anh nhẹ chút đi.” Sầm Niệm đẩy anh, anh muốn hôn cô lại bị cô nghiêng đầu né tránh.
“Sao thế em? Choáng váng à?” Tiêu Tân Thâm dừng động tác.
Sầm Niệm đang lỡ dở, đầu óc trống rỗng, cô hoàn toàn quên mất cái cớ mà mình sử dụng mấy hôm trước.
“Choáng váng cái gì? Em không có, anh nhẹ chút đi.” Sầm Niệm nói xong thì sực nhớ ra cái cớ của mình.
Ánh mắt hẹp dài của Tiêu Tân Thâm hơi híp lại, lộ ra chút vẻ nguy hiểm.
“Em nói cái gì?”
Sầm Niệm đã nhận ra sát khí, cô lùi ra sau nhưng lại bị Tiêu Tân Thâm đè thắt lưng kéo trở về.
“Ss ——” Sầm Niệm muốn nổ tung.
“Em được lắm, Sầm Niệm, em xong rồi.” Tiêu Tân Thâm nói xong câu đó, động tác tựa như bão tố.
Đêm nay, Tiêu Tân Thâm giống như tràn trề tinh lực phát tiết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc-duong-tho-nai-tra/2391970/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.