Choi Woo Young, anh chưa bao giờ bị tổn thương ư? Hay vì anh là người thường làm người khác tổn thương nên không hiểu?
Anh chưa từng đau đớn như muốn chết đi vì một người phụ nữ? Vậy để em cho anh biết.
Ăn không ngon, ngủ không yên là điều cơ bản nhất, khi tỉnh giấc thì như đang ở dưới địa ngục.
Bởi vì không biết làm sao để phớt lờ người mình đã từng yêu thương.
Cũng không thể để người khác phát hiện ra, vì sợ người ấy sẽ bị đàm tiếu.
Bởi thế, chỉ có thể khóc một mình. Nhưng nỗi đau thực sự là...
Hình như người ấy chẳng hề nghĩ đến ta, chỉ có mình ta đau khổ.
Hình như người ấy đã quên tất cả về ta và sống rất hạnh phúc.
Rất muốn chết, nhưng lại không thể.
Vì sợ rằng vĩnh viễn không được nhìn thấy người ấy nữa.
Như vậy đấy, tâm trạng... khi chia tay.
Anh có hiểu tâm trạng đó không? Đau khổ biết bao nhiêu, suy sụp biết bao nhiêu...
Tuy chúng ta đã kết thúc... Tuy chúng ta đã chia tay...
Nhưng những ký ức ngày còn yêu nhau vẫn thoắt ẩn thoắt hiện.
Từng ngày từng ngày, khi em cố xóa mờ đi những ký ức ấy thì lại càng nhớ đến nhiều hơn.
Vì vậy, đối với người đã từng bị bỏ rơi, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày đều là ngày chia tay cả.
Bộ nhớ đặc biệt của Oska
Hành lang khách sạn. 1 giờ trưa, thứ Sáu
Đài truyền hình định lấy chuyến du lịch lãng mạn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-vuon-bi-mat/2412804/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.