Sau khi đưa Trình Mộng Tuyết về phòng, Giang Nhiên xuống lầu, ngồi vào xe và nói với tài xế:
“Sư phụ, đi đến quán nướng này, cứ đi theo định vị trên màn hình là được.”
Hắn và Vương Hạo không định về nhà, mà là đến một quán nướng lâu đời gần nhà.
Không phải là bọn hắn chưa ăn no.
Mà là cần tìm một nơi khác để… 【phục bàn】 những chuyện đã xảy ra hôm nay.
…
“Trình Mộng Tuyết này là giả.”
Vừa ngồi xuống quán nướng, món ăn còn chưa gọi, Giang Nhiên đã nói ra một câu kinh người.
“Hả?”
Vương Hạo kinh ngạc:
“Ngươi vậy mà vẫn nghĩ như vậy! Ta cứ tưởng vừa rồi không khí vui vẻ như thế, ngươi còn đưa Tiểu Tuyết lên lầu, là ngươi đã từ bỏ cái ý nghĩ ngu ngốc này rồi!”
“Ngươi đúng là không thể nói lý lẽ, ngươi hỏi Tiểu Tuyết nhiều chuyện như vậy, cô ấy có bất kỳ chuyện nào không trả lời được sao?”
“Cho dù là chuyện hồi cấp ba, chuyện hồi nhỏ, hay chuyện ngày xảy ra tai nạn mà chính ngươi cũng quên… Tiểu Tuyết có chuyện nào mà không trả lời trôi chảy?”
“Thật không biết cái hỏa nhãn kim tinh của ngươi mọc ở đâu ra, ít nhất trong mắt ta, Tiểu Tuyết này thật không thể thật hơn được nữa! Hoàn toàn chính là Tiểu Tuyết mà ta quen hồi cấp ba!”
“Ta khuyên ngươi nên dừng lại đi Giang Nhiên, đủ rồi. Ngươi cả ngày nói cái này là giả, cái kia là giả, nếu thật sự theo cái logic của ngươi… ta thấy ngươi còn giả hơn ai hết!”
Giang Nhiên xua tay:
“Ta có chứng cứ.”
Hắn không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-vui-choi-thien-tai-c/5071421/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.