Liên hệ WeChat với Trì Tiểu Quả, ta xem qua thời khóa biểu của thầy Trương Dương.
Vừa đúng lúc.
Chiều nay có tiết học đại cương của thầy Trương Dương.
Giang Nhiên trà trộn vào phòng học chung, sau khi nghe hết một tiết ở hàng cuối cùng, hắn đợi các sinh viên lũ lượt rời đi.
Sau đó, hắn đi đến bục giảng, nhìn thầy Trương Dương đang rút USB, mỉm cười chào hỏi:
“Thầy Trương, ngài còn nhớ ta không?”
Trương Dương ngẩng đầu.
Thấy người đến, hắn cười ha ha:
“Ôi, ta còn tưởng ai, đây không phải là đại đệ tử tông môn của ta sao?”
Giang Nhiên bị câu nói đùa này chọc cười.
Quả nhiên là thầy trò đã thần giao cách cảm trong không gian và thời gian, vật họp theo loài, tư duy cũng tương đồng đến vậy.
“Ta quên ai cũng không quên ngài được!”
Thầy Trương Dương trẻ trung, tài năng và khỏe mạnh cười đi đến, vỗ vai Giang Nhiên, rồi chỉ vào vết sẹo đã lành trên lòng bàn tay phải của chính mình:
“Ngươi còn khắc tên lên tay ta, khi nào nhìn thấy chấm xanh nhỏ này, khi đó sẽ nhớ đến cái lần ngươi dùng bút chì chọc ta.”
Thầy Trương Dương vốn hài hước, dí dỏm, nói đùa rất tự nhiên, không hề có vẻ khách sáo, vì vậy rất được các sinh viên yêu mến.
Giang Nhiên nhìn vào lòng bàn tay Trương Dương.
Vùng dưới ngón cái, vết thương do bút chì đâm vào đã lành từ lâu, để lại một chấm xanh lam đặc trưng.
Hình xăm này, định sẵn sẽ tồn tại cả đời, giống như chấm xanh lam sau gáy Giang Nhiên.
“Ngươi căn bản không phải sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-vui-choi-thien-tai-c/5052345/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.