Nụ cười cũng ngọt ngào đến say lòng.
Những lời nói cũng ấm áp đến lay động lòng người.
Giang Nhiên như nhìn thấy bóng dáng Trình Mộng Tuyết, nghe thấy giọng nói của cô.
Không tự chủ được.
Hắn vươn tay, đón lấy món đồ chơi mèo Rhine hạt thời không mà Trì Tiểu Quả đưa.
Nhỏ nhắn, mềm mại, ấm áp.
Dường như có một nguồn năng lượng như dòng điện chảy vào cơ thể hắn, khiến tứ chi mệt mỏi, rã rời của hắn tràn đầy sức lực, bàn tay chống vào bồn hoa, đứng dậy.
Phủi sạch đất cát trên người, Giang Nhiên cười tự giễu:
“Xin lỗi, để ngươi xem trò cười rồi.”
Một người đàn ông cao mét tám mấy như hắn, lại được một cô bé dễ thương cao chưa đầy mét rưỡi an ủi, quả thực có chút mất mặt.
“Đâu có đâu có!”
Trì Tiểu Quả vội vàng xua tay:
“Ai mà chẳng có lúc tâm trạng không tốt chứ, hồi ta nộp nguyện vọng chờ kết quả, cũng ngày nào cũng lo lắng đến mất ngủ, sợ trượt không vào được Đại học Đông Hải.”
“Nhưng ngươi xem ~ cuối cùng ta vẫn vào được mà ~ tuy là với điểm số cuối cùng được khoa Mỹ thuật nhận, nhưng một khi đã vào được rồi thì mọi người đều như nhau cả, ai còn quan tâm ai thi đại học được bao nhiêu điểm nữa.”
“Cho nên, học trưởng, bây giờ từ bỏ thí nghiệm của ngươi vẫn còn quá sớm. Nói cho cùng, chúng ta mới chỉ thất bại 10 lần thôi.”
“Ngươi yên tâm! Ta nhất định sẽ luôn ở bên ngươi làm thí nghiệm! Tháng này không được thì tháng sau tiếp tục! Học kỳ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-vui-choi-thien-tai-c/5035450/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.