“A!”
Hai giây sau, cảm giác choáng váng biến mất, trọng lực phục hồi, mọi thứ dần ổn định.
Giang Nhiên thở dốc, mở mắt ra.
Đây là... đâu? Nhìn khung cảnh hoàn toàn xa lạ trước mắt, hắn hiểu rằng, sau khi thế giới tuyến thay đổi, vị trí của hắn lại tiếp tục thay đổi.
Chỉ là, nơi này không phải ký túc xá, không phải phòng sinh hoạt, không phải bệnh viện, không phải bất kỳ nơi nào quen thuộc.
Hắn nhìn sang trái, sang phải, rồi nhìn quanh.
TV, bàn trà, tủ quần áo, thảm, ga giường trắng, đồng hồ điện tử...
Đây là phòng khách sạn?
Hình như là vậy.
Bố cục này rất giống phòng khách sạn, chỉ là diện tích lớn hơn nhiều.
Trong phòng không bật đèn. Chỉ có ánh sáng yếu ớt từ đồng hồ điện tử.
May mắn là rèm cửa chỉ kéo lớp voan trắng, ánh trăng rọi vào hết, kèm theo làn gió nhẹ và tiếng ve kêu, vừa giúp Giang Nhiên nhìn rõ bố cục căn phòng, vừa cảm nhận được sự mát mẻ của mùa hè.
“Tần Phong.”
Hắn chợt nhận ra, giờ không có thời gian để suy nghĩ về môi trường xung quanh, phải nhanh chóng tìm thấy Tần Phong!
Rõ ràng, Tần Phong đã lên kế hoạch từ lâu, dùng một loạt diễn xuất và thủ đoạn để lừa hắn.
Ta cứ nghĩ, chỉ cần lấy điện thoại của Tần Phong tự mình gửi tin nhắn là có thể tránh được rủi ro. Nhưng không ngờ... Tần Phong quả thực đã tính toán kỹ lưỡng, dự đoán mọi khả năng, và giấu thêm một chiếc điện thoại khác trong túi!
Đó là một chiếc điện thoại bấm nút kiểu cũ, kích thước rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-vui-choi-thien-tai-c/4907548/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.